![]() | Cầm tiền và…Yêu em…16:00 / 15.11.2014 806 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.6 /10 |
Cầm tiền và…Yêu em…
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Chia tay . Việt nổ máy đi nhanh và khuất dần phía cuối ngõ . Vy mỉm cười nhẹ nhõm rồi đi vào nhà .. Tiếng chuông điện thoại réo , Vy vội lấy điện thoại trong túi sách vì nghĩ là Việt .. Nhưng không phải .
- Dạ , cháu nghe ! – Vy nghe máy
- Việt về chưa cháu
- Dạ anh ấy về rồi bác
- Thế cháu thấy Việt thế nào rồi
- Hình như anh ấy mở lòng hơn rồi
- Ừ , bác không muốn nó nghĩ mãi đến đứa con gái kia
- Cháu nghĩ là anh ấy đang rất cố gắng
- Bác cám ơn cháu nhé
- Nhưng làm thế , liệu có làm tổn thương anh ấy không ạ
- Cháu yêu nó rồi đấy à ?
- Dạ .. cháu ..
- Không thì tốt vì bác sợ nó mới là người làm cháu tổn thương , cháu cứ cầm tiền trả nợ cho anh cháu đi , còn lại bác sẽ lo
- Vâng , cháu sẽ cố hết sức , cám ơn bác
Người đầu giây cúp máy . Vy thở dài . Có lẽ , Vy và bao nhiêu chuyện cô mang đến bên Việt chỉ là vì cầm tiền và giúp mẹ Việt kéo Việt ra khỏi Trang … Điều ấy không xấu mà , nhưng nếu Việt biết thì sao nhỉ ? Vy thấy lo , nó sợ mất Việt .. trong tích tắc , ánh mắt thất vọng của Việt chợt hiện lên gợn lên sự lo lắng của Vy .
…
Việt đến đón Vy , đưa Vy đi học như mọi khi .. Và nó đến trường .
Nó vẫn bắt gặp Trang , người làm nó luôn phải lo nghĩ .. Liệu đến bao giờ Trang thực sự dừng lại và sống 1 cuộc sống bình thường không bon chen .. Rồi Việt tự trả lời : Có con nghiện nào nói không thèm thuốc đâu . Việt cụp mắt quay đi , nhưng Trang vẫn vậy , luôn vô tư như không có chuyện gì xảy ra , nó bám lấy cánh tay Việt
- Nhìn em xong đi là sao ? – Trang rảo bước bên Việt thân thiết
- Nhìn để xem bao giờ em thay đổi
- Anh muốn em thay đổi sao không bao giờ anh nói là anh muốn em thay đổi – Trang đột nhiên đứng trước mặt Việt nói
- Em làm sao đấy ? – Việt ngạc nhiên
- Anh muốn em thay đổi , anh chỉ cần nói em đừng như thế nữa , nhưng anh lúc nào cũng làm ra vẻ im lặng , đau khổ rồi chịu đựng .. anh mới là người cần thay đổi
- Em hiểu gì mà nói thế – Việt chau mày
- Em hiểu , anh đồ thần kinh – Trang nói rồi đá vào chân Việt , sau ấy nó bỏ đi