Polaroid
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Chạm tay vào yêu thương

Chạm tay vào yêu thương


23:36 / 16.11.2014
814 - Chia sẻ : Chạm tay vào yêu thươngChạm tay vào yêu thương Chạm tay vào yêu thương Chạm tay vào yêu thương Chạm tay vào yêu thương
9.1 /10
- Chuyên đề:

Chạm tay vào yêu thương


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Thủy vốn không phải một cô gái dịu dàng chính hiệu nên tôi cũng không thể cư xử với em theo cái lối dùng vòng tay rộng để chở che hết thảy được. Vậy nhưng tôi không hiểu  nổi vì sao bản thân cứ biến những lời quan tâm muốn nói ra thành những câu trêu chọc để em phải tức giận. Tôi đâu có muốn lạnh lùng gọi em là nhân viên số 13, cũng không muốn giễu em là con vịt hậu đậu, chỉ tại cái thói ương ngạnh của em cứ chặn lại trong tôi một lời quan tâm dịu dàng hay là một câu nói với em, xem thực sự trong lòng, chúng tôi là gì của nhau.
***
Từ sau buổi chở Thủy về nhà hôm ấy, những trò đùa của Vinh bớt tính chọc ghẹo hơn. Anh không còn cố tình xử ép Thủy trong những nhiệm vụ được giao ở công ti, không còn “quan tâm” cô theo cái lối đầy “bạo lực” nữa. Có lần tan ca muộn, cả công ti chỉ còn mỗi Thủy chờ nán lại. Thì ra trời mưa to, cô không mang theo áo mưa. Mọi thứ ràng buộc không cho Thủy quyền ốm đau trong giai đoạn này, cô đấu tranh để không đội mưa về nhà. Vinh khoan thai bước lại, bật ô ra rồi cố tình bước như không nhìn thấy cô. Được vài bước, Vinh đi giật lùi về phía Thuỷ và cười thách thức:
- Đi nhờ không?
- Không thèm! – Thủy vênh mặt và đáp trả liền. Nhanh như cắt, Vinh giúi chiếc ô vào tay Thủy rồi quay ngoắt về phía Văn phòng:
- Về đi! Đêm nay tôi ở lại công ti có việc.
Thủy ngẩn người rồi tủm tỉm nhìn bóng Vinh đi khuất vào lối hành lang dài nhoà ánh đèn sáng rực.
Mấy sáng liền sau đó, sáng nào Thủy cũng thấy một phần ăn sáng đặt sẵn ở chỗ ngồi của mình trong văn phòng, không có lời nhắn để lại, cô nghĩ ai đó để nhầm nên hữu ý đẩy phần ăn sáng về phía mỹ nhân số 9 – người mà không ngày nào không nhận được quà, không hề có thắc mắc gì nảy sinh. Gần một tuần như thế, đến sáng ngày thứ Sáu, mẩu giấy gắn trên phần ăn sáng ghi rõ tên cô: “Gửi Hoàng Thanh Thuỷ – nhân viên phòng sáng tạo”. Thuỷ vẫn ơ hờ, để trả lại với lời nhắn tương tự: ” Ai vậy? Tôi không thích người ẩn danh. Phần ăn sáng thay đổi vẫn được gửi vào những buổi sáng kế tiếp, cách xưng hô đã hơi đổi khác: “Gửi nhân viên số 13. Tôi biết cô chưa ăn sáng, ăn đi, mệnh lệnh đấy!”. Người giấu mặt gọi cô là nhân viên số 13 sao? Thuỷ bất chợt nghĩ đến Vinh nhưng cô hốt hoảng xua đuổi ngay suy luận đó. Trời! Cô than mình nghĩ cái gì vậy? Sao là Vinh được? Những quan tâm theo kiểu tình nhân này. “Mình điên rồi” – Thuỷ tự nhủ, không muốn thắc mắc thêm về chủ nhân của những phần ăn sáng đó.

Trang: « 1,4,5,[6],7,8 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm