![]() | Chém gió với tớ ư??? Cậu còn kém lắm20:23 / 15.11.2014 604 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.9 /10 |
Chém gió với tớ ư??? Cậu còn kém lắm
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Và
Tôi thích Bình. Như những cô gái khác.
Chỉ có điều trong khi những cô nàng trong quán thẹn thùng làm duyên trước mặt Bình, tôi lại không ngượng ngùng như vậy, tôi nói trực tiếp với cậu ấy.
- Bình, làm bạn trai tớ nha!
Và rồi kết quả thì…Như chưa từng có chuyện gì xảy ra nhé! Lí do là cậu tỏ tình chưa thuyết phục.@@.
Đơn giản. BÌnh hỏi vì sao tôi lại muốn cậu ấy là bạn trai, tôi thẳng thừng:
- Vì cậu đẹp và lạnh lùng.
Tôi thề là lúc đó mặt Bình đỏ như mặt trời chuẩn bị khuất núi. Trong khi đó tôi vẫn hồn nhiên mở to đôi mắt chờ câu trả lời của Bình một cách tự nhiên nhất có thể.
Kẻ đi tỏ tình thì hùng hồn sắc thái, kẻ được tỏ tình thì ấp úng ngại ngùng. Ngược đời!
Nhưng dù sao đó cũng là chuyện của 3 tháng trước, một ngày mưa, một đứa con gái buộc tóc đuôi gà nhìn chăm chăm vào một câu con trai như thiên thần trước mặt mà nói câu tỏ tình đầu tiên. Không – cảm – xúc.
Con gái… khó hiểu!
—
Leng Keng Chuông Gió hôm nay vắng khách. Chị chủ quán tranh thủ chạy ra siêu thị mua thức ăn chuẩn bị bữa tối. Chỉ còn tôi và Bình.
Tôi lúi húi treo lại một số chiếc chuông gió trong quán. Tôi lắc thật chậm từng chiếc một để tìm đúng vị trí cho những chiếc chuông gió khác nhau. Chuông gió làm bằng kim loại âm thanh trong trẻo vang xa, âm thanh của chuông gió làm bằng tre gỗ khá khô và dứt khoát. Chuông gió làm bằng đất nung rất trầm và ấm…Tôi mê mẩn từng âm thanh một cho tới chiếc cuối cùng.
Đang loay hoay bước từng bước xuống chiếc thang nhỏ thì bất chợt một chiếc chuông gió rơi xuống. Theo phản xạ tôi nhoài người ra đỡ. Cả chiếc thang theo tôi đổ cái rầm. Tôi ngã sõng soài trên mặt đất. May mắn là chiếc chuông gió không hề vỡ.
- Sao cậu có thể vì một chiếc chuông gió mà chịu ngã như thế?
Bình đang đứng ngay sau tôi. Tiếng cậu ấy bất ngờ vang lên làm tôi giật mình.
- Theo phản xạ tự nhiên thôi. Với lại làm chuông gió vỡ là không tốt.- Tôi cười gượng.
Tay tôi bị xước khá to sau cú ngã. Tôi lóng ngóng đặt chiếc chuông gió sang một bên. Bình đỡ tôi đứng dậy. Không nói không rằng cậu ấy mang hộp y tế trong quán ra băng vết trầy ở tay giúp tôi. Tôi ngồi im cho Bình làm công việc của một người nhìn thấy người-bị-ngã. Nếu như pha cà phê cậu ấy nhanh nhẹn và điêu luyện như nào thì bây giờ trông Bình trông thật hấp tấp và ngượng ngùng khi băng vết xước cho tôi. Bình hết vòng tay băng sang trước rồi lại sang sau, và lần nào thắt nút cố định Bình cũng làm tuột. Tôi dè chừng nhìn Bình.