Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Cho tôi về bên người tôi yêu

Cho tôi về bên người tôi yêu


16:13 / 15.11.2014
1022 - Chia sẻ : Cho tôi về bên người tôi yêuCho tôi về bên người tôi yêu Cho tôi về bên người tôi yêu Cho tôi về bên người tôi yêu Cho tôi về bên người tôi yêu
9.4 /10
- Chuyên đề:

Cho tôi về bên người tôi yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Tuần thứ tư, Mai vẫn chưa trả lời tin nhắn đó! Tôi cứ tưởng khi tin nhắn gửi đi, máy tôi phải rung lên ngay tin reply của cô ấy chứ! Thế mà… Tôi chờ cả ngày hôm đó…Tự nhủ chắc Mai vứt máy đâu đó nên không nhận được. Nhưng đến hôm sau tôi bắt đầu bực mình! Vẫn còn kiêu cơ à? Lần này thấy tôi “xuống nước” trước nên cô ấy được thể à? Đã thế thì thôi, dẹp luôn!!! Đến ngày tiếp theo, tôi lại nghĩ ra đủ mọi thể loại khả năng: Cô ấy mất máy, hỏng sim, hay ốm đau gì? Chỉ có một điều đơn giản là gọi thẳng cho cô ấy thì phải mãi đến ba ngày sau tôi mới làm. “Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…Xin quý khách vui lòng…”. Tôi vứt điện thoại lên giường, bật máy tính online. Cả tháng rồi tôi chỉ cắm mặt cày game, không vào nick, vào blog, biết đâu…Nhưng không có tin nhắn offline nào cả! Blog cô ấy như bỏ hoang, lần update cuối cùng là cách đây cả tháng…
Tôi chồm ra giường tóm vội chiếc áo, rồi vừa chạy xuống cầu thang vừa mặc vào người. Hơn lúc nào hết, tôi giận mình ghê gớm! Đầu óc tôi không còn nghĩ được bất kỳ điều gì nữa! Lúc này tôi chỉ muốn mình đã đang ở nhà cô ấy, và bấm chuông, và nhìn thấy cô ấy. Vậy thôi…!
[ Mai ]Buổi sáng Noel, tôi thức dậy với cặp mắt của panda. Lần nào sau khi cãi nhau xong chả vậy! Luôn là nước mắt dành cho tôi, và sự bực mình dành cho anh! Mà lí do có gì đáng kể đâu cơ chứ. Nói ra chỉ tổ thiên hạ cười! Tôi và anh thuộc diện khắc khẩu, ngồi nói chuyện với nhau không quá dăm câu là thể nào cũng cãi nhau. Hơn hai năm yêu nhau, số lần cãi nhau nếu cộng dồn chắc phải lên đến 3 chứ số. Vậy mà cũng được hơn hai năm rồi cơ đấy…Bạn bè, dù than đến mấy, dù ủng hộ chuyện của chúng tôi đến mấy, cũng không thể giấu mãi vẻ ngán ngẩm trong đôi mắt, khi mà tuần nào cũng nhìn thấy chúng nó – là tôi – rửa mặt bằng nước mắt. Họ vẫn lắng nghe, vẫn khuyên nhủ, đôi khi chỉ im lặng chìa hết tờ giấy ăn này đến tờ giấy ăn khác cho tôi lau mặt. Nhưng dần dần, tôi nhận ra mình đang làm phiền họ. Không phải là khách sáo hay cả nghĩ gì đâu, nhưng khi mà chuyện của tôi cứ như một cái bánh xe , và tôi là một con Hamster cứ miệt mài hung hục chạy vòng quanh trên cái bánh xe đó, thì rất dễ khiến người khác nhàm chán. Tôi vẫn tiếp tục làm Hamster, nhưng không ai được biết nữa. Khi tôi vui vẻ và hạnh phúc bên anh, một mình tôi hưởng. Vậy thì sao khi tôi buồn bã chán nản, bạn bè tôi lại phải hứng chịu những điều đó?

Trang: « 1,[2],3,4,6 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm