![]() | Chưa đủ đâu tình yêu23:04 / 16.11.2014 620 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.1 /10 |
Chưa đủ đâu tình yêu
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Suốt 20 năm ròng em đã đi tìm gần hết những cây cầu cổ xưa của Việt nam.
Em lang thang tìm đến chùa Cầu ở Hội an vắt cong qua lạch nước nhỏ chảy ra sông Hoài, một nhánh của sông Thu bồn. Đến cầu ngói Thanh Toàn ở Huế, bắc qua con chợ nhỏ có những người đàn bà mặc áo dài xưa mãi mê ngồi chằm nón lá Huế, như 1 bức tranh bình yên mà xao lòng. Rồi cầu ngói Phát Diệm, cầu ngói chợ Thượng, cầu ngói chùa Lương ở miền Bắc với mái đình lợp ngói cong cong cổ kính soi mình xuống giòng nước trong xanh của làng quê êm ã.
Nghe nói ở đâu vừa khám phá ra cây cầu cổ xưa, là em lại lặn lội đến đó. Thơ thẫn, ngẫn ngơ cả ngày mân mê từng phiến đá xanh lót cầu.
Em không phải là nhà khảo cổ học, hay nhà viết sữ, đi tìm lại hồn cốt những chiếc cầu.
Em chỉ đi tìm dư ảnh của một người.
Một người đã hứa chờ em trên chiếc cầu đá.
Anan, đệ tử của Đức Phật, trước khi xuất gia đã gặp một cô gái trên phố, từ đó quyến luyến khó rời. Phật Tổ hỏi người:
“Con thích cô gái ấy đến mức nào ?”.
Anan trả lời rằng:
- “Con nguyện hóa làm cây cầu đá, chịu kiếp 500 năm gió thốc, 500 năm nắng đổ, 500 năm mưa sa. Chỉ nguyện người con gái đó một lần đi qua cầu.
Trần Tinh hay Chằng tinh?
Hai mươi năm về trước em vừa tròn 16 tuổi.
Trời đổ mưa khi Thầy chạy vội vào cửa lớp. Những hạt mưa lấp lánh còn vương trên mớ tóc dài bồng bềnh rất nghệ sỹ, đôi mắt đen lấp lánh rừng rực như hai hòn than đá. Lấp lánh tia cháy lạnh. Cả người Thầy chỉ có đôi mắt là rực cháy, còn tất cả quay quắt, vặn vẹo như gốc cây đại thụ cằn khô giữa rừng già.
Cả lớp trân trân nhìn ông Thầy dạy văn chương nổi tiếng hắc ám, cao ngạo nhất trường, thân hình gầy gò, làn da đen cháy và nụ cười nửa miệng sau hàng ria mép mỏng. Thầy lôi từ trong túi quần ra quyển vỡ quăn queo vất lên mặt bàn, hất hàm:
- Có nghe qua tên tôi chưa? Tôi là Tinh, Trần Tinh. Người xấu trai bằng tôi hoặc xấu hơn tôi thì nhiều lắm, nhưng tên Trần Tinh thì chỉ có một!
Cả lớp chưa kịp vỡ ra cười, thầy đã hất tay hờ hững:
- Trần Tinh có thể là Chằng tinh với rất nhiều người, hoặc là Chân tình với một vài người. Rồi các bạn sẽ rõ. Chỉ nhớ kỹ giùm tôi hai điều này; Điều một các bạn bắt buộc phải chịu đựng tôi và nghe lời tôi, thù ghét hay yêu tôi cũng mặc, dù yêu thì rất hãn hữu- môt nụ cười chế giễu nữa lại lướt qua môi. Điều hai, nều có ai không chấp nhận thì xem lại điều một. Và xin mời bước ra, cửa lớp luôn rộng mở.