![]() | Chúng ta sẽ ở bên nhau bao lâu?11:16 / 16.11.2014 847 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.6 /10 |
Chúng ta sẽ ở bên nhau bao lâu?
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Sự lớn lên nào chả chứa đựng những nỗi khốc liệt. Có những đứa trẻ luôn cô đơn, không phải vì chúng muốn như thế, mà bởi vì người khác bắt chúng phải chọn cách lớn lên tàn nhẫn nhất với chính mình.
Tôi chưa bao giờ kể cho ai về câu chuyện giữa tôi, và cô bạn thân duy nhất của tôi. Có những thứ vĩnh viễn là bí mật, có những thứ sợ nhắc lại sẽ đau lòng, cũng có những thứ vì quá đẹp nên luôn được cẩn trọng nâng niu. Bất cứ khi nào có thể được mang ra nhìn lại, cũng đủ để tôi thấy được, rằng mình đã có cô ấy, chính là sống không phí phạm một đời.
Có ký ức nào tự nhắc cho chúng ta nhớ? Có cuộc gặp gỡ nào đã định sẵn là sẽ trở thành định mệnh?
Giống như việc tôi chưa bao giờ tin vào số phận, nhưng dường như số phận luôn đeo bám chúng tôi, và tìm cách quyết định cuộc đời của chúng tôi.
- Này, tại sao cậu lại khóc? Phải trả đũa lại chúng nó chứ? Lớn rồi mà sao vẫn còn yếu đuối như trẻ con thế?
Cô bạn lại gần tôi, ngồi xổm xuống bên cạnh. Mái tóc xoăn dài buông thõng xuống vai, lòa xòa trước mặt. Đôi mắt đẹp nhưng vô thần vẫn nhìn về phía trước, nếu như không có câu nói vừa rồi thì có lẽ, tôi tin chắc rằng cô ấy đang nói với ai chứ chẳng phải tôi.
- Phương?
- Cậu biết tôi? – Cô bạn nhướn mày nhìn sang, khuôn miệng he hé một nụ cười nửa miệng, nhưng không khiến người ta cảm thấy bị xúc phạm. Trái lại, tôi bất giác cảm thấy thật thân thiết.
- Cậu là hoa khôi của trường, đương nhiên là…
- Hoa cái con khỉ gì chứ, cũng chẳng phải là cái gì ăn được – Phương xoa xoa tay rồi ngồi bệt hẳn xuống, cởi chiếc dày cao gót ném sang một bên, khẽ dựa lưng vào bức tường phía sau, rồi cô ấy quay sang tôi – Thật ra tôi rất ghét kiểu con gái như cậu, dễ bị bắt nạt, lúc nào cũng khóc lóc.
- …
- Nhớ lại, trước kia tôi cũng như cậu, cũng bị người khác bắt nạt, cũng bị người ta lấy ra làm trò đùa. Tôi vẫn thường ghét bỏ con người khi trước của mình, vẫn thường tìm cách phủ nhận. Nhưng rồi hôm nay nhìn thấy cậu, tôi lại bỗng dưng nhớ về những ngày tháng ấy, thật kỳ lạ!
- Cậu, cũng từng như thế này sao?
- Không tin được đúng không? Thật ra tôi cũng là đứa nhu nhược như thế đấy!
- Tại sao lại nói chuyện này với tớ?
- Vì định làm bạn với cậu! Bí mật này coi như làm quà tặng cho cậu.