XtGem Forum catalog
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Cô gái thứ 15

Cô gái thứ 15


17:13 / 15.11.2014
1837 - Chia sẻ : Cô gái thứ 15Cô gái thứ 15 Cô gái thứ 15 Cô gái thứ 15 Cô gái thứ 15
9.5 /10
- Chuyên đề:

Cô gái thứ 15


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Messeg1: “Q ve chua, trời van mua to can than nhe, khi nao ve den nha Q goi cho minh nhe ”
Messge2: “Q van chua ve den nha a, Ha rat lo lang”.
Nở một nụ cười chua chát. Nó thầm nghĩ nếu không ra tay lúc này thì thật phí. Quân nghĩ “mặc kệ đã đến lúc ra đòn cuối cùng không thì sang tuần sau sẽ hơi vội vàng”, có thể hơi lạnh lùng thật đấy, nhưng phương châm của Quân là sẽ không bao giờ yêu ai.
* Hà à, Mình về nhà lâu rồi, nhưng mải giúp mẹ tí nên quên không gọi cho Hà. Uh may mà về đến nhà quà vẫn khô coong. Mẹ mình thích quà lắm. Mẹ có gửi lời cám ơn đến Hà và bảo hôm nào Hà đến chơi đấy.
* Vậy là tốt rồi, mình cứ lo bác không thích. Hôm nào mình sẽ sang Quân chơi.
* Mình, À này, à mà thôi.
* Có gì vậy, Quân nói đi?
* uh, mình, thôi Hà đi ngủ đi.
* Sao vậy Quân cứ thế là sao, nói đi, cần nhờ mình giúp gì à?
* Hà này, mình mến Hà, mình muốn Hà làm bạn gái mình được không.- Nó cố nói giọng ngập ngừng và vội vã như muốn tạo lòng tin, để câu nói vừa rồi không quá trơn chu. Nhưng quả thật nó cũng thấy là là từ nó nói sao lại là “mến” mà không phải là câu nói “anh yêu em” thẳng tuột như mọi lần.
* Quân buồn ngủ rồi, thế nhá, chào! Hà còn bận một số chuyện. Nói chuyện sau nhé. tút…tút…tút…
Đúng như Quân nghĩ, tối nay Hà sẽ mất ngủ. Nhưng Quân thấy mình cũng cứ nằm đếm nhịp đồng hồ đến tận 3h sáng.
Ôi chuyện gì này, chuyện này là sao, Quân nói gì thế nhỉ. Cậu ấy có lẽ đã giỡn mình. Coi mình tầm thường như bao cô gái tỉnh lẻ khác sao. Quân có thể thật dễ mến nhưng cậu ấy không dành cho mình. Cậu ấy là con trai cả trong một nhà giàu có và quyền thế, bố cậu ấy làm tổng giấm đốc một công ty lớn, cậu ấy thông minh và vui tính, cậu ấy là con trai Hà Nội, xung quanh cậu ấy có biết bao nhiêu cô gái vây xung quanh. Cậu ấy coi mình là gì cơ chứ … Giấc ngủ mộng mị kéo dài cho đến tận khi tiếng chuông đồng hồ kêu mới khiến Hà tỉnh giấc. Một tuần mới bắt đầu thật nặng nề.
Tuần thứ 4.
Hà cúi gằm mặt xuống bàn, cố không nhìn xung quanh, nó thấy mọi thứ lại như trở về hôm đầu tiên đi học. Tự ti, mặc cảm và thấy thua kém tất cả. Nó thấy mất bối rối và không biết phải đối mặt với Quân ra sao. Cậu ấy đến rồi kìa.
Hôm nay cả hai đứa không nói với nhau lời nào. Đều cắm cúi vào bài giảng một cách “lơ đãng”. Hà thấy khó nói thật sự, câu chuyện sẽ trở nên thật nhạt nhẽo ra sao ấy. Còn Quân muốn để cuộc nói chuyện vào lúc cuối giờ, khi ấy có thể mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.

Trang: « 1,7,8,[9],10,11 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm