Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Cùng yêu một người

Cùng yêu một người


21:22 / 15.11.2014
369 - Chia sẻ : Cùng yêu một ngườiCùng yêu một người Cùng yêu một người Cùng yêu một người Cùng yêu một người
9.0 /10
- Chuyên đề:

Cùng yêu một người


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Nghi ơi! Lát chờ tớ về với nhé! Tiếng Hà gọi- Còn Phong.
- Nó có vẻ ngạc nhiên xen lẫn tò mò – Thì đi chung luôn. Nó hơi bối rối khi nghe Hà nói vậy. Đi chung ư??? Hà và Phong sẽ nói chuyện vui vẻ với nhau còn nó thì lẽo đẽo theo sau mà nhìn, mà nghe, mà ngó 2 đứa nói chuyện. Sao nó giống “kì đà cản mũi vậy”?
- Thôi Hà với Phong về trước đi. Tôi còn vào thư viện mượn sách nữa nên sẽ về sau.
Rồi nó chạy ù đi.Không phải nó muốn mượn sách mà vì nó muốn né tránh Phong và Hà, nó không muốn nhìn thấy cảnh 2 người “tay trong tay” vui vẻ nói chuyện. Nó muốn né tránh được Phong càng xa thì càng tốt. Tốt nhất nó nên chuyển lớp đi. À không, chuyển trường luôn ấy chứ.
Đúng vậy, nó sẽ chuyển trường. Mà không, tự dưng đòi chuyển trường ba mẹ sẽ mắng nó chết mất. Trời ơi! Chắc nó điên quá! Nó đã cố gắng quên Phong mà! Tại sao nó lại cứ nghĩ đến Phong cơ chứ? Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, là của Hà:
- Alô…
- Phong bận nên không chở tao về được. Tao lấy xe mầy về trước vì nhà có chuyện nhé. Lát Phong qua đón mầy.
- Ơ…….Nó chưa kịp nói gì ngoài từ “ơ” thì Hà đã cúp máy. Như đang đứng giữa Nam Cực lạnh giá, người nó như đóng thành băng vậy.
Trời ơi, nó phải đi với Phong ư? Nó đang tìm cách né Phong mà? Biết vậy lúc nãy nó về cùng Hà thì tốt hơn. Nhưng mà…vậy cũng tốt, nó sẽ được đi cùng Phong, nói chuyện với Phong và biết đâu nó sẽ bày tỏ tình cảm với Phong.
KHÔNG, nó không được có suy nghĩ này. Phong là bạn trai của Hà, Hà lại là bạn thân nhất của nó. Thôi thì, chuyện tới đâu thì tới.
Nó mượn 1 cuốn sách “Tư vấn tâm lí học đường”, không biết nó muốn tìm hiểu gì trong cuốn sách này nữa. Vừa bước chân ra khỏi trường nó đã nhìn thấy Phong đứng chờ. Phong nhìn nó, mỉm cười. Đúng rồi, là nụ cười đó, chính nó đã làm Nghi thích Phong ngay từ lần gặp đầu tiên.
- Sao lâu vậy? – Phong hỏi nó.
- Ơ….À….UWhm, tại tôi mượn hơi nhiều sách đó mà.
- Nó cười, nụ cười chẳng thật tí nào.Nó ngồi lên xe, khi đã yên vị trên “con ngựa chiến” của Phong, ngồi phía sau, nó có thể nhìn thấy lưng Phong, nó không thể nhìn thấy gương mặt Phong nữa. Nhưng như thế lại hay hơn, nó không cảm thấy hồi hộp và cũng chẳng thấy run.

Trang: « 1,2,[3],4
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm