![]() | Đã quá muộn để em nói yêu anh!17:09 / 15.11.2014 473 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.7 /10 |
Đã quá muộn để em nói yêu anh!
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của cô ta, tôi không thể không bận tâm.
- Hay đến nhà mình ở đi
- Được không – mắt Gui Gui sáng lên tia hy vọng
- Dù sao mình cũng ở 1 mình, cậu cứ dọn đến đi
- Ôi ! được thế thì tốt quá – Gui Gui nhẩy cẫng lên sung sướng – yêu Yatou lắm ý, thank cậu nhiều nhiều – ôm chầm lấy tôi
Thế là Gui Gui, tôi và Wangzi trở thành bạn thân…
1 tháng sau…
- Chia tay đi!
Thoáng bất ngờ, tôi nhìn anh. Khẽ mỉm cười, tôi biết anh đang đùa, anh sẽ không bao giờ nói 3 từ đó
- Tùy anh – tôi cười nhạt
Nhưng rồi tôi bắt gặp ánh mắt anh, đó không phải ánh mắt của 1 người đang đùa.
- Được, vậy chào em
Wangzi quay lưng bước đi. Tôi đã biết mình sai, hóa ra tất cả lại là sự thật. Giờ anh không còn thuộc về tôi nữa. Tôi đã luôn nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ rời xa tôi …
… Wangzi luôn đi qua tôi một cách xa lạ, cảm giác thật khó chịu. Tôi không nghĩ rằng chia tay anh tôi lại cảm thấy đau khổ như vậy. Nhưng sao tôi không thể khóc, một giọt nước mắt cũng không. Tại sao lai như vậy …..
Reng! Reng! Reng
Chuông báo hết giờ vang lên, mọi người nhao nhao đi về. Trong cái dòng người hỗn độn ấy, tôi chỉ đứng im. Có lẽ tôi đang chờ đợi …
- GUi Gui, quen với mình nhé !
Tình cờ đi ngang qua vườn trường tôi nghe thấy giọng nói đó. ” Hình như là Wang zi ” – tôi nghĩ thầm
Trước mắt tôi, Wangzi đang đứng đối mặt với Gui Gui, tỏ tình. Câu nói đó cách đây 3 tháng 15ngày, anh cũng đã nói với tôi. Thật tình cờ, nó cũng diễn ra ở đây. Tôi cười mỉa. Gui Gui nở nụ cười hạnh phúc nhìn anh gật đầu
Tôi quay lưng bước đi, giờ tôi đã biết mình thực sự mất anh
*************************
… Mọi thứ dường như đã khác, anh không còn là của tôi. Giờ đây ngày nào tôi cũng thấy anh…. và Gui Gui. Tôi luôn có cảm giác hụt hẫng và khó chịu . Tôi biết mình không nên thế bởi vì chính tôi đã đánh mất anh…
- Yatou, sao vậy? – Gui GUi đánh động, khiến tôi gạt bỏ được những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu
- Không sao!
- Thật à?
- Gui Gui này!
- Gì ?
- Cậu có thích Wangzi không?
Tôi nhìn Gui Gui, hình như nó đang lúng túng, ngượng ngùng và e dè