![]() | Em yêu anh…Hơn yêu trà đá21:17 / 15.11.2014 363 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.2 /10 |
Em yêu anh…Hơn yêu trà đá
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Sở thích của Vũ là ngồi trà đá mỗi chiều dù có bận đến mấy đi nữa. Beo biết điều này nhưng cô vẫn thấy cái thói quen đó có phần kì cục 0
- Này! Trà đá có gì ngon lành mà anh cứ suốt ngày lê la ngoài quán thế?
- Thích.
- Sao không thích cái gì lại thích Trà?- Beo vẫn không buông tha.
Liền sau câu hỏi hay ho, “chạm đúng mạch” đó, Vũ thảo nào cũng tua một bản trường ca bất hủ về Trà Đá cho Beo nghe. Từ tác dụng giảm cân cho đến việc lợi tiểu, từ tốt cho tim mạch đến điều hòa hệ bài tiết. Beo nghe mà cứ phải đấm vào lưng anh chàng này liên tục và bắt Vũ im mà cái loa mồm của anh chàng này cứ như không có nút Pause, sẵn sang hoạt động hết công suất.
- Sau này có thể bỏ trà đá để thích thứ khác- Vũ nhìn trời và nói với vẻ mơ màng.
- Ai?
- Người anh yêu.
****
Valentine. Ngay từ sáng sớm, Vũ đã nhắn cho Beo một cái tin cụt lủn:
-Tối nay đi chơi không?
-Không, có phải người yêu đâu mà đi chơi với nhau hôm nay. – Beo nhắn lại, tính trêu chọc Vũ.
-Uhm.
Cái tin thứ hai của Vũ cũng cụt lủn không kém.Cứ tưởng anh chàng nghịch ngợm kia sẽ tiếp tục nhắn một cái tin nài nỉ và những câu lãng mạn tán tỉnh vừa sến vừa chuối như mọi hôm, nào ngờ sau cái tin nhắn với chũ “Uhm” ngắn ngủn đó, Beo không nhận thêm bất cứ tin nhắn nào.
Suốt cả tiết học mà tâm chí Beo cứ treo lơ lửng tận đẩu tận đâu, thi thoảng lại liếc nhìn màn hình chiếc máy điện thoại, bấm tí tách các phím số một cách vô thức và thở dài. Thái độ khác thường đó không qua nổi mắt nhở Hạnh ngồi kế bên:
- Bà bị trúng gió hay sao mà đờ người ra thế? Hay bị thằng nào cho leo cây rồi?
- Luyên thuyên! Vẫn khở mạnh, bình thường- Beo cố làm ra vẻ tươi tỉnh.
- Nói dối!- Nhỏ Hạnh cười hí hí- Nhìn cái mặt đơ đơ như cục bơ thế kia là đủ biết rồi.
Đúng thật là lúc đó cái mặt của Beo còn chảy dài hơn cả cục bơ. May mà trong lớp chỉ có nhỏ bạn tinh nghịch bên cạnh để ý thấy.
____
Có lẽ Vũ bận hoặc có lẽ Vũ phớt lờ Beo thật. Bẩy giờ tối, ngồi đờ đãn trước bàn trang điểm, Beo trộm nghĩ, bên cạnh anh chàng đẹp trai với hàng tá cô gái theo đuổi đó, mình liệu có ý nghĩa gì. Nghĩ vậy, nhưng bàn tay Beo vẫn vô thức tóm lấy điệnt hoại và hí hoáy soạn tin gửi cho Vũ:
- Anh đang đi chơi à? ( Chưa bao giờ Beo hỏi một cách dè dặt và lễ phép như vậy)