![]() | Hẹn người kiếp sau…20:51 / 15.11.2014 256 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.1 /10 |
Hẹn người kiếp sau…
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Cái quái gì đang xảy ra vậy, tôi đang ở đây ngay trước mặt họ mà họ không thấy, còn cô gái kia, cô ta là ai, mà lại giống tôi như đúc. Tôi cất tiếng, tôi kêu mọi người nhưng không ai nghe thấy. Tôi như vô hình. Nhìn lại, tôi sững sờ đúng là tôi vô hình và dường như tôi đang bay. Đừng bắt tôi phải đoán, phải tin vào sự thật diễn ra trước mắt là… tôi đã chết.
Duy quỳ xuống trước giường tôi, ánh mắt anh vô hồn và đầy nước. Anh đang khóc, tại sao anh lại khóc chứ, tôi vẫn đang bên anh cơ mà. Anh ôm lấy thân hình từng là của tôi mà gào khóc. Anh như điên dại, ba tôi và ba anh phải kéo anh ra, anh vùng ra khỏi họ. Anh quỳ thụp xuống, anh nện thùm thụp xuống nền xi măng khô cứng. Bàn tay anh bật máu. Tôi chạy đến bên anh, nhưng chẳng thể nào chạm vào anh được, nhìn anh đau, tôi cũng đau, nhưng tôi biết làm sao khi mà tôi không thể đến gần anh.
***
Và như thế nhiều đêm, Duy vẫn khóc, anh ôm ảnh của tôi và nói chuyện một mình, mỗi lần anh nhắm mắt, ác mộng lại hiện về, anh giật mình tỉnh giấc, đêm đó anh không thể nào ngủ được. Nhìn anh tiều tuỵ tôi không thể chiu được. Tại sao anh còn nhớ đến tôi, anh yêu tôi nhiều quá. Tại sao anh lại bỏ bữa, anh trông hốc hác quá. Tôi đau lắm, nhưng anh không thể nào biết được. Tôi nhớ anh, nhớ rất nhiều. Nhưng giờ đây tôi và anh ở hai thế giới khác nhau. Một thế giới mà tôi muốn nói anh nghe cũng không được, muốn ôm anh cũng không được, nhìn anh buồn nhìn anh khóc trong từng đêm…
Tôi không muốn anh vì tôi mà đánh mất tương lai của mình, tôi muốn anh hãy quên tôi đi mà tìm một người khác, tôi đã chết, và anh phải sống, sống vì tôi nữa. Trong một lần lang thang đến mộ của mình tôi đã gặp hắn, hắn cũng tầm tuổi tôi, hắn mất trong một tai nạn giao thông. Tôi thường trò chuyện với hắn như một người bạn thân duy nhất ở cái thế giới này. Tên hắn lúc sống là gì nhỉ, Quân à, theo tôi nhớ là hắn đã từng kể với tôi như thế.
_ Em muốn thử đi vào giấc mơ của cậu ấy không? – Quân cười, nói với tôi khi chúng tôi đang lang thang ở nghĩa trang.
_ Làm sao mà được chứ, anh đùa à?
_ Trước khi chết, anh đã tìm hiểu về vấn đề này, thử đi.
_ Nếu được, thì thử.
_ Ừ, tối nay nha.
_ Cũng được.
_ Nếu có kiếp sau, anh muốn gặp lại em, anh muốn bảo vệ cho em. – Quân nhìn lên bầu trời xanh và nói