![]() | Kí ức của ngày hôm qua23:38 / 16.11.2014 391 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.2 /10 |
Kí ức của ngày hôm qua
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Dạo này anh khỏe không??- hỏi anh xong tôi liền nhìn qua cô gái kế anh, cố gái ấy chẳng xinh đẹp cũng chẳng dễ thương nhưng lại có gì đó khiến người phải ngước nhìn có lẽ vì cô ấy toát ra một sự tự tin kiên cường chăng tôi cũng chẳng thể lý giải đucowj cảm giác của mình đối với cô ấy.
Anh …- phải chăng anh còn đang nhớ về chuyện cũ nên chẳng thể mở lời với tôi
Chuyện cũ đã qua rồi cứ coi như là kí ức đi anh. Dù kí ức đau buồn hay tốt đẹp thì mình cũng chẳng thể thay đổi được vì vậy mà mình đâu thể nhìn về kí ức mà sống. Mà ta phải sống cho tương lai trước mặt. Có lẽ em không thật sự hiểu anh như anh và em đã từng nghĩ và có lẽ kí ức cảu em có một khoảng buồn đi nữa nhưng hiện tại và tương lai em rất hạnh phúc vì vậy em cũng mong anh được hạnh phúc và gạt qua mọi chuyện.
Chẳng đợi anh trả lời tôi liền bước ngang qua anh và đi mất nhưng lúc này trên khuôn mặt tôi là hai hàng nước mắt. Nhưng chẳng phải nước mắt của sự đau khổ mà là nước mắt để xóa nhòa quá khứ và mở ra tương lai mới. Và tôi cũng nên cho cậu bạn cùng công ty một cơ hội cũng như cho tôi một cơ hội tìm được hạnh phúc tôi đã đánh mất và lặp trình cho mình một tương lai vui vẻ.
— Anh —
Tôi tình cờ gặp em ở quán kem yêu thích và chỗ ngồi quen thuộc. Lúc nghe em nói về một cuốn truyện chẳng hiểu sao tôi lập lại lời của nhỏ bạn ngồi kế bên “Sài Gòn lạc nhau không mất đâu. Sài Gòn là để tìm nhau đó chứ” và tôi quen em. Những ngày sau, khi biết em cùng trường với tôi, tôi đã cố tình làm nhiều vụ “tình cờ” gặp nhau để được tiếp xúc với em nhiều hơn. Ngày em đồng ý quen nhau tôi đã rất hạnh phúc. Tưởng chừng mọi chuyện vẫn tốt đẹp nhưng tương lai chẳng ai biết được gì. Tôi nợ Tuyết một rất nhiều, một nón nợ ân tình. Một lần ba mẹ tôi đi chơi nhưng