pacman, rainbows, and roller s
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Lỡ yêu

Lỡ yêu


23:39 / 16.11.2014
787 - Chia sẻ : Lỡ yêuLỡ yêu Lỡ yêu Lỡ yêu Lỡ yêu
9.7 /10
- Chuyên đề:

Lỡ yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


- Thế sao? Vậy thì phải chúc mừng em rồi!
Vũ hoàn toàn hiểu suy nghĩ hiện tại của Nhi, chính anh còn cảm thấy khó chịu với những lời nói bóng gió ấy của Lâm. Mặt Nhi hơi biến sắc, không biết là do điều hòa trong phòng quá lạnh hay là vì lý do gì mà tay Nhi lạnh toát.
- Xin lỗi anh! Tôi nghĩ nhân cách và phẩm giá tôi thế nào không hề liên quan đến anh. Anh và Nhi đã chia tay, bây giờ tôi mới là người cần quan tâm đến cô ấy, bảo vệ cô ấy, những người khác cảm phiền tránh xa cô ấy ra. Hôm nay tôi còn có việc, xin phép về trước. Cảm ơn anh vì đã gửi lời mời!
Nói rồi Vũ khoác áo khoác ra ngoài chiếc váy cho Nhi, nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi gật đầu chào lịch sự với Lâm và Nhã, bước từng bước ra phía ngoài sảnh. Để lại Lâm đằng sau thay đổi hẳn sắc mặt, từ cười cợt, giả lả chuyển sang xầm xì rồi thoáng buồn.
Lâm buông tay khỏi người Nhã, sải từng bước dài vào phía trong WC, sau khi vạt nước lên rửa mặt cho tỉnh táo, anh ta gọi quản lý đến dặn dò rồi đi thẳng xuống tầng hầm lấy xe, phóng thẳng về nhà.
Nhi ngồi sau xe Vũ, trời sắp nổi cơn giông, từng đợt gió mạnh ào ào chạy lướt qua như thể muốn đẩy mọi thứ đi càng xa càng tốt. Nó giống như tâm trạng Nhi bây giờ, chỉ muốn đi đến một nơi nào đấy thật xa, để cô có thể xả hết mớ tâm trạng bức bối dồn nén trong người, để cô có thể hét lên thật to, gào lên thật to, trả lại hết cho quá khứ ngu ngốc ngày xưa vết thương do trò đùa của định mệnh gây ra.
Tuy nhiên, Nhi cũng bất chợt nhớ đến câu nói của Vũ với Lâm khi nãy. Mặc dù Nhi hiểu, Vũ nói những lời như vậy hoàn toàn là để làm tròn vai trò của mình, thực hiện đúng lời hứa mà cô đã nhờ cậu. Thế nhưng cái siết chặt ở eo và lời nói tưởng như bình thường nhưng lại khiến tim cô bất chợt dao động.
Dẫu chỉ là cảm giác, nhưng cũng khiến cô cảm thấy bất ngờ! Chắc chắn là do cô đơn quá lâu nên khi có chỗ dựa lại chợt thấy cảm động đến thế, chắc chắn là do phải chịu ấm ức quá nhiều nên khi có người đứng lên bảo vệ mình một cách vô điều kiện lại cảm thấy như được an ủi qua cả một quãng thời gian khổ sở phải tự vực mình bước đi trong tổn thương.
Bất giác Nhi đổ người về phía trước, dựa vào tấm lưng vững chãi của Vũ, hai tay vòng ra ôm lấy cậu. Từ từ nhắm mắt lại, cô nghĩ mình cần được nghỉ ngơi.

Trang: « 1,2,3,[4],5,6 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm