Ring ring
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Mối quan hệ không dám gọi tên

Mối quan hệ không dám gọi tên


17:35 / 15.11.2014
255 - Chia sẻ : Mối quan hệ không dám gọi tênMối quan hệ không dám gọi tên Mối quan hệ không dám gọi tên Mối quan hệ không dám gọi tên Mối quan hệ không dám gọi tên
9.3 /10
- Chuyên đề:

Mối quan hệ không dám gọi tên


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Tôi bị stress nặng . Hắn biết an ủi. Tôi buồn đi Đà lạt. Hắn xin đi cùng. Đêm trước khi đi tôi không tài nào ngủ được, tôi mong trời nhanh sáng, đó là đêm dài nhất trong đời tôi.
Chúng tôi đi xe máy, sương mù phủ quanh núi, trời lạnh và mưa nhẹ, hai bên đường vài thác nước đổ xuống  sườn núi.Tôi hét lên “ chị đã được biêt thiên đường rồi nên có chết cũng không tiếc nuối” và tôi ôm nhẹ qua hông hắn, dựa đầu vào lưng hắn.Hắn im lặng. Càng lên đỉnh núi càng lạnh, sương mù dày đặc đến nỗi không thấy đường đi.Hắn lo tôi lạnh giữ bàn tay tôi trong  túi áo khoác hắn.Hắn lạnh, mặt tái mét, hắn bảo không sao. Tới thành phố nắng vàng nhẹ.Đà lạt đẹp thật.
Vào khách sạn chúng tôi thuê hai phòng.Lễ tân thắc mắc tôi cười, hắn  giải thích “chúng em chưa cưới chị ơi.khi nào chúng em cưới sẽ lên đây hưởng tuần trăng mật và tất nhiên  em không dại gì thuê hai phòng chi cho tốn tiền”, hắn đá lông nheo tôi một  cái.( được cái tôi mình dây nên  tôi trẻ hơn tuổi tôi rất nhiều).
-         Lấy đồ trong cốp xe dùm chị cái.Lễ tân nhìn, hắn lườm, tệ thật tôi quên đang đóng kịch.
-         Me giỡn chút mà you lườm m dzữ thế.May mà tôi ứng biến cũng nhanh.
-         Bữa sau mà hỗn dzị là coi chừng m đó.hắn cũng không vừa.
Khác sạn chỉ còn đúng hai phòng.Tôi phòng đôi còn hắn phòng đơn.Hai chị em bye bye tắm rửa.
Tôi giục hắn đi rửa xe và ăn cơm. Hắn nhường cho tôi gọi món.Món canh chua cá bông lau ngon đến nỗi hắn làm rớt miếng cá lên bàn mà cũng không nỡ bỏ định gắp lên bỏ vào miệng may mà tôi chọc quê “trời trời em ăn dơ dzị sao”. “cái bàn đây lau sạch rồi mà” .Tôi lắc đầu “phát hiện một tính xấu của em tôi”.Hắn cười má hơi ửng đỏ chắc là hơi quê.Hắn ép tôi ăn , hắn chê tôi quá gầy.
Đi đường mệt quá nên chúng tôi quyết định mua ít trái cây về khách sạn ăn rồi ngủ. Hắn tỉnh queo trả giá, tôi nhìn hắn âu yếm cười. Hắn nhắc tôi nhớ xưng hô cho đúng đó.Tôi cười. Về tới phòng tôi lăn ra giường nằm mặc kệ hắn mượn dao, rửa trái cây và gọt sẵn ra đĩa.Hắn  bảo “con gái gì mà làm biếng quá trời”. “ M là nô lệ của  Y  mà” tôi tinh ranh đáp trả. Công nhận hắn khéo tay thật, hắn biễu diễn cắt xoài chỉ dùng  một đường cắt, hắn đang chảnh. Ăn xong hắn ở lại phòng tôi ngủ cho vui, hai chị em mỗi người một giường. Hai đứa bàn kế hoạch chiều nay.Mọi stress tôi gần như tan biến.Hắn mở mỗi một bài“ Ngỡ” của Khắc Việt tôi cảm thấy sao lòng mình trống trải vô cùng. Không hiểu sao tôi gan đến nỗi nhảy qua giường hắn nằm chung nghe nhạc và không quên “y cho m mượn bờ vai dựa chút”. Hắn gật đầu và  nằm im, còn tôi nằm trên tay hắn ngượng ngùng quay đầu về phía khác . Tôi không tài nào chợp mắt được, còn hắn ngáy dã man, chắc là đi đường mệt lắm, tôi phát hiện ở hắn một tật xấu nữa.

Trang: « 1,[2],3,4 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm