![]() | Nếu anh là con gái17:34 / 15.11.2014 451 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.3 /10 |
Nếu anh là con gái
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
+++++
Hôm nay thấy mấy người bàn bên nói anh đến muộn nên bị sếp mắng. Tôi vội chạy vào văn phòng của anh. Không thấy anh đâu, chắc đang ở phòng sếp. Thấy chỗ thùng rác có tờ giấy nằm lăn lóc ở đấy. Tôi tiến đến nhặt lên. Mở ra, hóa ra đó là tờ xét nghiệm máu của anh hôm anh bị ốm. Nhìn xuống góc cuối của tờ giấy, tôi nhìn thấy một dòng chữ to màu đỏ mà trong đó có từ AIDS. Chuyện này là sao chứ. Anh bị AIDS sao? Sao anh không nói với tôi. Tôi nhét tờ giấy vào túi áo và bước ra ngoài. Đầu óc tôi không còn nghĩ được gì nữa. Những dòng chữ trong tờ giấy xét nghiệm cứ liên tục xuất hiện trước mắt tôi.
Nhật kí….. ngày….. tháng….. năm…..
Hôm nay lúc vào văn phòng anh, tôi có thấy một tờ giấy xét nghiệm máu. Anh bị AiDS? Tại sao anh không nói với tôi? Tại sao anh lại dấu tôi chứ? Chẳng nhẽ anh không coi tôi ra gì? Nhưng tại sao anh lại bị căn bệnh này……? Không lẽ anh đã làm “điều gì” dấu tôi sao?
+++++
Có lẽ chỉ vài tháng nữa thôi, tôi sẽ thực sự phải tạm biệt anh mãi mãi. Tôi đã đi gặp mặt cô gái đó cùng mẹ. Tôi biết anh sẽ ngạc nhiên trước quyết định của tôi nhưng tôi không còn cách nào cả. Đó là giải pháp duy nhất giúp tôi trốn tránh hiện thực. Tôi sẽ rời xa anh mãi mãi. Có lẽ anh và tôi không có duyên.
Nhật kí….. ngày….. tháng….. năm…..
Tôi quyết định sẽ dời ra anh để đến với sự sắp đặt của mẹ tôi. Không phải vì tôi sợ sống chung với người bệnh? Cũng không phải tôi ghét bỏ gì anh….. mà đơn giản….. tôi muốn để cho anh thanh thản….
—————
Tôi và anh đã mấy tháng không gặp nhau, cũng không nói chuyện với nhau câu nào. Tôi cũng không thấy anh đến cơ quan làm việc nữa.
Tôi đã đề nghị chia tay nhau một tuần trước khi diễn ra lễ cưới của tôi. Anh cũng không nói gì, có lẽ anh cũng có cùng suy nghĩ giống tôi. Hôm ấy tôi thấy anh gầy và tiều tụy hơn trước rất nhiều.
Trước hôm diễn ra lễ cưới, tôi có nghe mẹ nói anh phải nhập viện mấy tháng rồi. Lòng tôi bỗng nhói lên một cảm giác bất an. Nhưng vẫn tự an ủi mình rằng anh sẽ không sao.
Hôm sau, lễ cưới được diễn ra. Tôi thấy mẹ anh ngồi