![]() | Nước mắt cũng là 1 món quà17:20 / 15.11.2014 278 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.6 /10 |
Nước mắt cũng là 1 món quà
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
- Nhưng…có người không thích.
- Ai?
- Minh.
- Thằng Minh nó không thích thì liên quan gì đến mày?
- Nhưng mà tao… tao… thích Minh…
Huy há hốc mồm vì điều mà Vi vừa nói, lần đầu tiên nó thấy Vi ngượng ngùng, ấp úng như thế bởi con bạn lúc nào cũng mạnh bạo lắm cơ mà. Con bạn của nó tưởng cứng rắn, tưởng chỉ coi bọn con trai là lũ chiến hữu hợp cạ có chung sở thích mà cũng có ngày bị ngã gục bởi một thằng khác hả? Nếu Vi nói thích một… cô bạn trong lớp còn có vẻ hợp lí hơn, đằng này lại là thằng Minh – một thằng cao to, giỏi bóng rổ, bóng đá, game; cũng đẹp trai sáng sủa nhưng Huy không ưa thằng này cho lắm vì nó hay dóc chuyện và tỏ vẻ trước lũ con gái. Tự dưng Huy thấy khó chịu, nhưng chẳng biết tại sao?
- Sao mày lại thích thằng Minh hả? Chắc không phải mày thích nó đâu, mày phục nó chơi game giỏi thôi.
- Không! Thật mà. Tao thấy cứ thế nào ấy. Lạ! Tao muốn làm con gái…
Huy cảm thấy tức muốn nổi sung nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nó chẳng có cớ gì cả? Rồi nó khẽ gật đầu.
- Ừ thì làm con gái… Nhưng vẫn phải chơi game với tao đấy!
***
Vi còn tệ hơn Huy trong công cuộc cải cách vẻ nam tính của nó, trong khi con bé không biết nên bắt đầu từ đâu thì Huy cũng đã kịp chỉ cho nó chỉnh đốn lại nhan sắc. Huy không đẹp trai ngời ngời nhưng khá ưa nhìn vì nó biết cách kết hợp trang phục với nhau. Mỗi ngày nó chỉnh cho Vi một chút để cả lớp không cảm thấy sốc đột ngột trước sự thay đổi của Vi. Những ngày đầu tiên thì chỉ đơn giản là tỉa lại mái tóc bù xù, kẹp gọn lên; dần dần chiếc áo sơ mi rộng thùng thình với màu tẻ nhạt thay bằng chiếc áo bo hơn, có khi là một chiếc áo phông đơn giản nhưng lại có màu sắc tươi sáng; rồi quần hộp thay bằng quần jean ống côn ôm sát chân hơn một chút; rồi giày thể thao thay bằng giày bệt… Cứ thế, mỗi ngày Vi lại giống con gái hơn một chút. Huy vẫn thích “thằng” Vi của nó trước đây hơn vì nó cảm thấy gần gũi hơn, có thể bá vai bá cổ mà đánh nhau chứ không thấy thiếu thoải mái như khi đứng trước “cô bạn” Vi của nó mặc dù Vi vẫn vậy, vẫn hay chơi game, cá cược bóng đá bằng một chầu kem với nó. Nhưng nhiều khi Huy cũng phải phì cười trước vẻ lúng túng, ngượng nghịu rất “đáng yêu” của Vi khi phải diện một thứ mới mà con bé chưa từng đụng tới. Ôi! Hình như Huy cũng… thích Vi mất rồi!