![]() | Tuyệt chiêu sở khanh23:17 / 16.11.2014 770 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.6 /10 |
Tuyệt chiêu sở khanh
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Một tháng, một khoảng cách đủ để cảm nhận sự trống vắng, một khoảng cách đủ để thấy thiếu một cái gì đó thân thuộc mà dường như đã trở thành thói quen, đến nỗi khi nghe tiếng gọi mua hàng, S cứ ngỡ là … .T cũng cảm thấy trống vắng, cái bụng nó cứ cồn cào “nhớ” món nhông đất thơm lựng chiều nao …
Một tháng, hắn lặn lội ngược lên miền núi tìm trầm, tìm sâm hay nấm lim gì đó. Nghe nói thế, bạn bè hắn cũng nghĩ thế. Hắn rất tháo vác, khỏe mạnh. Khi xuất ngũ, hắn theo một số đồng đội lên núi tìm trầm. Hắn lặn lội cả năm trời, ăn ngủ với vắt rừng, lá núi, nằm gai, nếm mật, lăn lộn với sốt rét, dịch tả… Nghe nói có lúc hắn trúng quả rất đậm nhưng rồi tiền cũng đi đâu hết. Khi hắn trở về vẫn hai bàn tay trắng, có chăng, của nải hắn để lại là những đứa con hoang tội lỗi nơi núi rừng.
Và một tháng, hắn trở về, tất nhiên vẫn tay trắng. Hắn lại vác cuốc ra bãi đất hoang sau nhà, hì hục đào. Những con nhông sau một tháng không ai động đến béo nung núc, ngon lành.
Chiều lại buông xuống nơi miền cát trắng, nắng nhảy lò cò qua những nhành cây, tiếng trẻ con chơi trốn tìm rộn rã cả ngõ tư. Hắn vừa đi vừa huýt sáo bài hát si tình vu vơ.
- Ê, cô chủ quán! Bán cho mấy điếu thuốc. Hắn gọi to. S giật bắn người khi nghe giọng hắn, một cảm giác khó có thể tả bỗng nhen lên trong cô, vừa mừng rỡ, vừa lo lắng, vừa muốn reo lên, vừa muốn ẩn nấp khỏi ánh nhìn của hắn.
- Anh… anh… Rồi cô im lặng. Cô là vậy, hay lo lắng, hay giật mình, hay vui bất chợt, hay buồn bất chợt … Con gái mới lớn mà, nhiều cảm xúc lắm.
- Hì, làm gì mà hoảng lên thế. Anh chứ phải là ma đâu mà sợ dữ vậy? Hắn nói.
- Ủa, tưởng anh chết ở đâu rồi chứ. Nên chị tôi mới giật mình như vậy đó. T lên tiếng.
Cả ba người cùng phá lên cười.
Hắn bắt đầu kể về chuyến đi của hắn. Tất nhiên, chuyện thật thì ít mà chuyện bịa thì nhiều, có nhiều pha gay cấn, hấp dẫn như trong phim, cũng có khi rất tiếu lâm (hắn cố tình vẽ ra) làm hai chị em cười đến chảy cả nước mắt, bụng thắt lại đau không chịu nổi. Hắn có biệt tài kể chuyện. Chuyện nhạt đến cỡ nào vào tay hắn đều trở thành tuyệt phẩm. Hắn đi nhiều, biết nhiều nên thuộc rất nhiều truyện ngắn, đôi khi có cả thơ nữa.