![]() | Vì “em…nghiện anh” rồi00:36 / 15.11.2014 1131 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.8 /10 |
Vì “em…nghiện anh” rồi
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
- Xe ôm không em ?
Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :
- Không! Điên à.
- Hơ…Ai điên cơ?
Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :
- Ơ ơ…bạn của…à…gì nhở…Cường…
Cường cố nhịn cười :
- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.
Con bé đỏ mặt, lí nhí :
- Vâng…
- Thế chị có đi xe không ạ?
- Dạ thôi…
- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé ( mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ).
Con bé mếu máo :
- Dạ có…em đi…
Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :
- Em cảm ơn nhé…
- Vì ? – Cường hỏi lại.
- Vì anh cho đi nhờ…Với vụ hôm nọ…
- Hôm nọ làm sao?
- Anh bảo Vương Anh về nhà…
- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua…
- Eo…điêu thế…
- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.
Con bé cười híp mí.
Ngưng một lát.
- Anh cũng xin lỗi nhé.
- Dạ?
- Vì hôm đó bất nhã với em ý.
- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac – Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.
Cười vang sảng khoái.
- Em thú vị thật!
Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :
- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!
- Ơ khoan…
Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :
- Dạ ?
- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.
- Ơ em…- nó lúng túng – bao nhiêu ạ?
Cường tủm tỉm :
- Cho xin… cái tên!
Mặt con bé giãn ra :
- À…Trang ạ! Đủ chưa?
- Số nữa.
- Số giày hay số dép hả anh? ( giả nai )
- Số…máy bàn ý ( nhăn nhở )
- 016x52y99z0
- Số máy bàn nhà em dài thế? ( hỏi xoáy )
- Nhà em dùng thuê bao của…I-rắk mà anh. ( đáp xoay )
Lại cười :
- Ừ được. Thôi anh về nhé.