Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2

Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2


23:38 / 16.11.2014
503 - Chia sẻ : Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2 Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2 Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2 Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2
9.4 /10
- Chuyên đề:

Yêu anh có dễ đâu? – Phần 2


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Thôi thì từ giờ dẹp cái phương pháp với kế hoạch khỉ gió kia đi, phải lao vào học thật, thi thật cố gắng đi đúng giờ, quyết không dây dưa, ỷ lại vào quan hệ nữa.
Nghĩ thông suốt rồi thì cái đầu cũng nhẹ nhõm hẳn, bài giảng cũng vào đầu hơn, sức hấp dẫn của thầy giáo trẻ này thật sự ngoài sức tưởng tượng. Tuy không phải là giảng viên chính thức, nhưng lại toát lên phong độ của một người đàn ông trưởng thành.
Cuối buổi học, Trâm vội vàng thu dọn đồ đạc, chào Hạnh rối rít rồi nhanh chóng lao ra nhà để xe. Hôm nay cô có hẹn với một đứa bạn rất thân trên mạng, chưa từng gặp lần nào nhưng nói chuyện thì vô cùng hợp. Cô bé ấy ở Sài Gòn bay ra Hà Nội chơi, thế nên phải đến kịp giờ hẹn chứ không được cao su.
Bỗng nhiên nghe thấy tiếng còi ô tô đằng sau lưng, quay đầu lại thì bắt gặp Việt đang mở cửa kính xe, ra hiệu cho Trâm mở cửa vào trong.
Chẳng hiểu sao cô lại ngay lập tức làm theo, sau khi đóng cửa lại mới thấy muốn tự tát vào mặt mình. Sau giờ học rồi, cớ sao cứ phải nghe theo anh ta như một con rối thế? Đang định đẩy cửa bước xuống xe thì nghe thấy tiếng “tách”, Việt khóa toàn bộ cánh cửa xe lại, mỉm cười, khoanh tay nhìn cô từ gương xe.
- Sao đấy? Sợ tôi gọi lại nên chạy về nhanh thế sao? Hôm đấy cho em thời gian suy nghĩ đó, đã nghĩ xuôi chưa?
- Nghĩ… gì ạ?
- Em ngốc thật hay giả vờ ngốc thế hả? Tôi thích những người thẳng thắn.
Sau vài giây hoang mang trôi qua, Trâm nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh. Tại sao cô phải co lại sợ hãi? Người đặt vấn đề yêu đương không phải là cô mà là tên kia. Thế thì sao cô lại phải sợ? Cô mới chính là người được cao giọng cơ mà?! Nghĩ đến đây bỗng chốc Trâm phấn chấn hẳn lên, cô ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào mắt Việt qua tấm gương chiếu hậu.
- Tiếc là em không được thẳng thắn lắm thưa thầy, nhưng tại sao thầy vẫn đặt vấn đề yêu đương với em? Thầy trêu em hay là có ý đồ gì khác? Rất tiếc là em lại không phải dạng dễ bị lừa!
- Ồ, đã bắt đầu đấu khẩu với tôi rồi? Không cần gọi là thầy nữa, hết giờ rồi, tôi lại là bạn của anh trai em, gọi là anh đi!
- Thế người đặt câu hỏi muốn yêu đương với em là thầy giáo của em hay bạn của anh trai em. Em cần làm rõ vấn đề này trước đã!
Việt thật sự thấy cô gái này rất thú vị, khiến người ta không thể rời mắt. Có thể khi gặp tình huống bất ngờ sẽ khó xử lý, thậm chí là “đơ” hoàn toàn. Tuy nhiên khi đã hiểu và quen với tình hình rồi, lúc ấy tính cách mới bắt đầu bộc lộ. Cá tính ấy chính là điểm đặc biệt của Trâm, đã cuốn hút anh.

Trang: « 1,[2],3,4,5 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm