Old school Swatch Watches
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Yêu anh từ cái nhìn phía sau

Yêu anh từ cái nhìn phía sau


23:21 / 16.11.2014
457 - Chia sẻ : Yêu anh từ cái nhìn phía sauYêu anh từ cái nhìn phía sau Yêu anh từ cái nhìn phía sau Yêu anh từ cái nhìn phía sau Yêu anh từ cái nhìn phía sau
9.9 /10
- Chuyên đề:

Yêu anh từ cái nhìn phía sau


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


“Ngốc thật, mưa gió thế này, lại không có áo mưa thì về đến nhà chỉ có mà gặm cánh gà ướt” Nguyên nghĩ thế, nhếch mép cười. Cô ngoái đầu nhìn theo chàng trai, thấy anh đi về phía rất quen thuộc, rồi một cô gái tay cầm ô chạy ra che cho anh. Nguyên chợt hiểu ra sự việc, đồng thời cũng chạy ào ra mưa, không quên trùm mũ áo khoác lên đầu. Cái phía rất quen mà chàng trai và cô gái kia đang đi là đường về nhà Nguyên phải đi, dù không biết có cùng đi hết đoạn đường hay không, nhưng ít nhất sẽ có người cùng với cô một quãng đường mưa lạnh lẽo.
Hai người họ đi trước, Nguyên đi sau cách xa một khoảng. Mưa táp vào mặt Nguyên rét buốt, nhưng cô không cảm thấy sợ vì có hai người nữa đi phía trước. Chàng trai cầm ô, cô gái khoác tay chàng trai, vừa đi vừa dựa vào. Nguyên chợt bĩu môi, trong tư tưởng của một đứa FA lâu năm như Nguyên thì cái hành động vừa đi vừa dựa quả là không thoải mái chút nào. Kể cả hành động ôm eo rồi đi, vướng víu chết đi được. Thế mà không hiểu sao cái bọn yêu nhau cứ dính lấy nhau như keo.
Mưa ngớt dần, nhưng chưa tạnh hẳn. Bỗng hai người dừng lại, cô gái cầm lấy hộp cánh gà rán chạy ào về phía cổng của một ngôi nhà. Chàng trai đứng cầm ô, vẫy tay chào cô gái.
“Sao họ không hôn nhau nhỉ?” Nguyên chợt nghĩ, vì theo như những bộ phim mà Nguyên từng xem thì hai người yêu nhau khi tạm biệt nhau sẽ hôn nhau. Có lẽ đó là lý thuyết chung chung, còn cảnh cô đang thấy là số ít còn lại. Rồi chàng trai tiếp tục đi, Nguyên cũng bước theo. Cô đút tay vào túi áo khoác – bây giờ đã ướt nhẹp để đỡ lạnh. Cô vừa đi, vừa nhìn chằm chằm vào lưng chàng trai. Bỗng anh dừng bước, quay lại. Lúc này khoảng cách giữa hai người gần lại, Nguyên không thấy được mặt chàng trai, nhưng có lẽ anh đã nhận ra có người theo mình từ nãy đến giờ. Nguyên sợ hãi. Đoạn đường về nhà không còn xa nữa, chỉ cần 5 phút đi bộ nữa là tới. Nhưng đã một phút trôi qua mà Nguyên vẫn đứng chôn chân tại chỗ, người kia cũng vậy.
“Bây giờ mà không chạy thì khả năng mình chết càng cao” nghĩ thế, Nguyên lùi lại lấy đà, cắm đầu chạy vèo qua người con trai cầm ô, nước mưa dưới đường bắn tung tóe. Thấy được con hẻm có đèn sáng, Nguyên bỗng như tìm thấy ánh sáng của cuộc đời, vì đó là đường ngắn về phòng trọ của cô.

Trang: « 1,[2],3,4,5 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm