Old school Easter eggs.
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Chạm tay với tới nhau

Chạm tay với tới nhau


23:15 / 16.11.2014
401 - Chia sẻ : Chạm tay với tới nhauChạm tay với tới nhau Chạm tay với tới nhau Chạm tay với tới nhau Chạm tay với tới nhau
9.1 /10
- Chuyên đề:

Chạm tay với tới nhau


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Vậy đấy, hạnh phúc lúc nào chẳng tồn tại xung quanh mình. Chỉ có điều nó không hiện nguyên hình, mà phảng phất xuất hiện mờ ảo xung quanh…
Tùng đi lòng vòng quanh nhà, ngồi phịch xuống chiếc sopha màu café, đeo tai nghe, tay ngoắc ngoắc ra hiệu.
- Này, ra anh bảo… Chi, điếc à?
- Gì?
- Gì á? Hay nhỉ! lấy cho anh cốc nước đá, thật mát vào!
- Bị điên hay sao mà trời lạnh uống nước đá, tự đi mà lấy!
- Thế vụ Hà Giang cancel nhé?
Trước vẻ cười cợt nhăn nhở đến nỗi khiến người khác muốn đấm một cái vào mặt của Tùng, Chi vẫn phải nặn ra một nụ cười méo xệch xu nịnh, rồi quay đi rất nhanh để không vọt ra câu chửi rủa nào trước mặt “kẻ cầm trịch”. Ai bảo nó thích bám càng. Ai bảo hội thanh niên tình nguyện của Tùng lại đi đúng Hà Giang, đúng mùa hoa tam giác mạch.
Ngàn vạn lần muốn tống cổ tên bạn thân chí cốt từ thuở cấp hai của ông anh trai đáng ghét ra cửa. Người ta có câu “hãy cho tôi biết bạn anh là ai, tôi sẽ nói cho anh biết anh là người thế nào”, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hai người này chơi với nhau quả thật không gì có thể hợp hơn.
Từ bé tới lớn, Chi vẫn cảm thấy sao mà số phận mình quá đỗi bất hạnh, bởi vì không chỉ có một tên anh trai quỷ quái, mà còn thêm một tên khó ưa hơn suốt ngày kè kè ở bên trêu chọc nó suốt cả ngày.
- Này nhé, đừng có lúc nào cũng bám lấy em như thế, em không cần anh bảo vệ, chẳng có đứa nào dám bắt nạt em cả!
- Ừ, nhưng có đứa sẽ nhòm ngó tán tỉnh
- Thì sao?
- Em chưa đến tuổi, với lại em là của anh rồi, những thằng khác không được thích em hay bén mảng gần em hết!
- Đồ điên, nói toàn câu chẳng ai hiểu nổi!
Chi và Tùng đã lớn lên như thế, khi mà bất cứ ai nhìn vào đều có cảm giác hai người này mới là anh em ruột. Trong khi Huy – ông anh trai máu mủ ruột rà thường bỏ mặc Chi những lần trời mưa mà nó chẳng mang theo ô, vẫn phải chạy thục mạng đằng sau tấm áo mưa xòe rộng trên đầu của Tùng. Hoặc là những lần hai người hùa nhau dụ nó nghe truyện ma, đến giờ học thêm một mình đi xe bus sợ thót tim, vẫn là “ông anh hờ” đến đón nó. Mặc dù tính cách có phần đáng ghét là nhiều như thế, nhưng vẫn khiến Chi cảm thấy yên tâm bất cứ lúc nào.
Chỉ cần có Tùng là có tấm vé thông hành được sự cho phép của bố mẹ bất cứ khi nào đi đâu xa. Chỉ cần có Tùng, Chi chẳng bao giờ sợ hãi chuyện sẽ bị bỏ lại…

Trang: [1],2,3,6 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm