Old school Swatch Watches
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Chỉ cần yêu thôi, em nhé!

Chỉ cần yêu thôi, em nhé!


22:48 / 16.11.2014
367 - Chia sẻ : Chỉ cần yêu thôi, em nhé!Chỉ cần yêu thôi, em nhé! Chỉ cần yêu thôi, em nhé! Chỉ cần yêu thôi, em nhé! Chỉ cần yêu thôi, em nhé!
9.8 /10
- Chuyên đề:

Chỉ cần yêu thôi, em nhé!


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Chúng ta có bao nhiêu thời gian tuổi trẻ để chùng chình, lãng phí? Yêu thì nói là yêu, cần gì phải cân nhắc giữa yêu và lòng tự trọng, giữa chấp nhận thua thiệt, hay khư khư giữ lấy sự tự cao.
Mảnh vỡ của trái tim ghép lại, không thể trả lại một nhịp đập như lúc ban đầu. Những gì đã quên, cho dù một thời điểm nào đó nhớ lại, vẫn chỉ là những mảng chắp nối. Nếu yêu một người giống như là một thử thách bắt buộc, thì chẳng thà chúng ta cứ ngẩng cao đầu mà đón nhận, cũng nên sẵn sàng chịu đau thương.
Bởi vì đằng nào cũng phải đối mặt, thà rằng cứ bình tĩnh chấp nhận, chứ không cần hèn nhát né tránh. Có như vậy, nỗi đau có thể sẽ giảm đi, một chút.
Phải chăng cái giá đắt nhất của tình yêu không phải chia ly, cũng không phải thương tổn, càng không phải là lừa dối, bội bạc. Cái giá đắt nhất chính là ký ức bỗng dưng bị đánh cắp, khi chúng ta nhìn đi nhìn lại mọi thứ đều trở nên mơ hồ?
Tôi đã từng hy vọng, nếu gặp được Thượng đế, tôi sẽ hỏi Người, rốt cuộc tạo ra yêu thương, có phải là một việc làm sai lầm?
Nhưng kỳ thực, nếu không có yêu thương, cuộc sống cũng sẽ vất vả hơn, chúng ta cũng sẽ trở thành những con búp bê vô tri giác. Chúng ta càng không có cảm xúc, càng sống một đời mê muội.
Còn tôi, tôi đã nhận ra, nếu thế giới này không có tình yêu, nếu tôi không biết yêu, cuộc đời của tôi sẽ trở nên thiếu thốn đến nhường nào.
Chắc có lẽ cũng là do duyên phận, để tôi gặp cô ấy ngày hôm đó. Là cô ấy, và nhất định phải là cô ấy, bước vào cuộc sống tràn ngập màu sắc của tôi, quệt thêm vào những mảng xám xịt. Người vốn luôn tự cao và ngạo mạn như tôi, bỗng chốc hóa thành một con người khác, để rồi nhận ra rằng, những năm tháng êm ả của cuộc đời mình sắp biến mất.
- Này, cậu nhìn cái gì thế?
Quân huých vai tôi, nháy mắt mang một vẻ tò mò đầy khiêu khích. Theo ánh mắt tôi nhìn là một cô gái lẫn trong đám đông người hâm mộ, mái tóc dài, lòa xòa che gần như toàn bộ khuôn mặt, hàng mi rợp xuống giấu đi ánh mắt ủ rũ. Không giống như những cô gái khác đang chen lấn để được lại gần chúng tôi. Cô ấy chỉ đứng đó, với nụ cười mê hoặc rọi vào một khoảng hư không trước mặt. Một vệt đen chặn lại trước mắt tôi, trong đầu bỗng dưng có một tiếng nổ đột ngột.
- Không có gì! – Tôi mơ hồ đáp lại, tránh đi ánh mắt của Quân, rồi rảo bước nhanh về phía trước. Có lẽ, tâm trạng tôi hôm nay không tốt.

Trang: [1],2,3,6 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm