![]() | Chị không phải người tôi thương22:52 / 16.11.2014 376 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.9 /10 |
Chị không phải người tôi thương
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
“Cô không phải người tôi thương, người ta…”
***
1. Lâu rồi, má tôi có đi coi phim Công lý báo thù người ta chiếu đằng sân xã ủy.
Dượng Bảy (lúc chưa phải là dượng Bảy) bữa đó cũng coi chung, ngồi kế bên má, gần cái phông vải lớn.
Coi hát thì chỗ này là ngon lành nhất, nhìn đào kép rõ, mụt ruồi giả của họ bị rớt, hoặc áo vua rách mình cũng thấy, nhưng đây là chiếu bóng, cái phim từ đầu tới cuối chỉ ca hát với đánh nhau.
Cứ mỗi lần nhân vật ra đòn là má tôi né, thấy máu má tôi che mắt kêu trời, tới cảnh mấy con trăn rắn lớn bò tới thì khán giả đều sụt lùi ngã rạp sắp lớp lên nhau la ré. Má tôi sợ tới quên trời đất, dúi mặt vô lưng người thanh niên lạ hoắc bên cạnh, tức dượng Bảy. Khi phim gần hết, nam nữ chính múa hát ứ ư thì dượng Bảy đã chính thức chạm vào ngón tay út của má.
Hết phim má tôi để lại một cái lông ngỗng: “Em là cháu ông xã Nghiệp”, rồi chìm mất vào dòng người. Năm bữa sau dượng Bảy (lúc đó sắp là dượng Bảy) nhờ một người bạn của ông ngoại tới nhà. Bữa đó má tôi chở mía đi lò đường để ép, dì Bảy ở nhà nấu cơm. Bạn già của ông ngoại khều dượng Bảy hỏi: “Mầy thương đứa đó hả?”.
Ciao33 |
Phỏm |
Game Bài Online |
Tiến Lên |
Mậu Binh
Đăng nhập bằng tài khoản:
Facebook Google Yahoo
[Truyện ngắn hay mỗi ngày][Thư viện Audio Truyện Online]Trang chủ
Truyện ngắn
Yêu
Bạn
Sống
Gia đình
Tản mạn
Kinh dị
Truyện Blog
Sách hay
Tâm sự
Tiểu thuyết
Tag cloud
Home > Truyện Ngắn > Yêu > Chị không phải người tôi thương
Chị không phải người tôi thương
“Cô không phải người tôi thương, người ta…”
***
1. Lâu rồi, má tôi có đi coi phim Công lý báo thù người ta chiếu đằng sân xã ủy.
Dượng Bảy (lúc chưa phải là dượng Bảy) bữa đó cũng coi chung, ngồi kế bên má, gần cái phông vải lớn.
Coi hát thì chỗ này là ngon lành nhất, nhìn đào kép rõ, mụt ruồi giả của họ bị rớt, hoặc áo vua rách mình cũng thấy, nhưng đây là chiếu bóng, cái phim từ đầu tới cuối chỉ ca hát với đánh nhau.
Cứ mỗi lần nhân vật ra đòn là má tôi né, thấy máu má tôi che mắt kêu trời, tới cảnh mấy con trăn rắn lớn bò tới thì khán giả đều sụt lùi ngã rạp sắp lớp lên nhau la ré. Má tôi sợ tới quên trời đất, dúi mặt vô lưng người thanh niên lạ hoắc bên cạnh, tức dượng Bảy. Khi phim gần hết, nam nữ chính múa hát ứ ư thì dượng Bảy đã chính thức chạm vào ngón tay út của má.