pacman, rainbows, and roller s
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Có gì đó, như là tình yêu

Có gì đó, như là tình yêu


21:13 / 15.11.2014
598 - Chia sẻ : Có gì đó, như là tình yêuCó gì đó, như là tình yêu Có gì đó, như là tình yêu Có gì đó, như là tình yêu Có gì đó, như là tình yêu
9.4 /10
- Chuyên đề:

Có gì đó, như là tình yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Duy về vào giữa mùa thu. Anh đã đi hết nửa mùa thu trước nơi xa xứ, giờ về đây, đi nốt nửa mùa thu còn lại dọc bãi biển hoang hoải dài này. Năm năm ở Mỹ, Duy không nhiều lần ra biển, thường chỉ ghé thăm biển vào những buổi picnic ầm ĩ như một cuộc hẹn hò tập thể, mỗi lần Duy cặp với một cô khác nhau. Không đọng lại bao nhiêu trong ký ức vội vã của anh. Biển xứ người vĩnh viễn không cho Duy cảm giác thân quen. Về đây, biển hiền hòa, xanh biếc, nồng mặn mùi thân thương như nhớ nhung Duy từ kiếp nào, ôm trọn anh vào lòng rộng lớn. Duy bắt gặp mình bình yên.
Và biển cho Duy bắt gặp nhiều hơn một sự bình yên.
Có gì đó, như là tình yêu…
*
Trong vài lần dạo biển, Duy hay gặp một cô bé, trông có vẻ ít tuổi hơn anh, ngồi một mình nghịch cát trên bờ. Thỉnh thoảng cô bé cũng đi bộ vài dạo trên mép nước, khuôn mặt điềm nhiên và thong thả như chẳng vướng bận điều gì. Ban đầu, Duy thấy cô bé hay hay, về sau nhìn kĩ hơn, anh thấy cô rõ ràng rất xinh. Có gì đó cuốn hút trong nét mặt bình thản dễ thương ấy. Sau nhiều lần quan sát và thích thú, Duy quyết định làm quen. Về cơ bản là Duy chỉ làm quen vì thích chứ không phải vì bản tính đào hoa. Chiều hôm ấy nắng hiền, gần cuối thu trời bàng bạc một tẹo nhưng vẫn trong sáng, có lẽ thích hợp cho một khởi đầu thú vị. Duy chậm rãi tiến đến gần cô bé – đang ngồi khua chân vào nước và nghịch mấy vỏ ốc. Thấy cô bé xoay xoay mãi một vỏ ốc xinh đẹp trên tay, Duy nghĩ ra cách làm quen bằng việc cúi người xuống, nhìn chăm chăm vào chiếc vỏ ốc và nghiêng đầu hỏi:
- Tên gì ấy nhỉ? Đẹp thật!
Cô gái giật mình nhận ra có người hỏi mình, ngước nhìn lên, và nhoẻn miệng cười thật tươi, như đã quen Duy từ lâu lắm rồi. Cô nâng chiếc vỏ màu tím lên gần Duy và nói:
- Tiểu Tiểu.
Rồi cô cười một cái thật đáo để. Duy hơi bất ngờ. Anh khẽ ngồi xuống cạnh cô gái, cầm chiếc vỏ ốc trên tay, nói như cười:
- Em đặt tên cho cả mấy vỏ ốc này á?
- Những thứ mình thích, nhất định phải có tên để mà gọi. – Cô bé quay sang Duy đang nghịch chiếc vỏ ốc tím của mình, chìa bàn tay phải ra. – Chào anh, em là biển.
- Gì cơ? – Duy nhíu mày hỏi lại. – Em tên gì cơ?
- À… Em tên Hải. Hì.
Duy ậm ừ gật đầu rồi đưa tay bắt lấy bàn tay nhỏ xíu trắng ngần kia:
- Anh là Duy.
- Anh Duy mới đi du học về hả?

Trang: « 1,[2],3,4,9 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm