![]() | Đứt sợi vĩ cầm11:05 / 16.11.2014 458 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.4 /10 |
Đứt sợi vĩ cầm
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
….thoảng nhẹ giữa mây trời
Để tôi thấy…
…mình còn luôn khao khát
Chút nắng thôi…
…hắt hiu qua khe cửa
Để thấy là…
….thời gian vẫn đang trôi…..
“hẹn em café tối nay,8h30 chỗ cũ “ là Tiếng nhạc chuông tin nhắn làm cô tỉnh giấc. Tin nhắn này…sao lại quen đến vậy.
Trong tay cô một sợi vĩ cầm dài lạnh buốt…lẽ nào…
Quán cà phê nhỏ nhưng xinh xắn,những cây hoa leo quấn quýt vào nhau,muốn thò đầu ra nắng…Anh ngồi đó,chàng trai có đôi mắt màu nâu lặng lẽ nhấm nháp ly café của mình.
Cô nhìn vào sợi vĩ cầm…nó trở nên ngắn dần đi…
Cô đã hiểu rồi,cô đã chết,vừa rồi không phải là một giấc mơ,việc cô còn sống ở đây mới thật là mơ…
-Sao em cứ nhìn anh mãi thế! Chàng trai bật cười.
-Em yêu anh nhiều lắm,nhiều lắm anh biết không? Cô nói,run run như muốn khóc. –Anh ôm em được không? Cô sà vào lòng anh.
Nước mắt không kìm được mà chảy dài.
-Sao em khóc thế? Có chuyện gì không vui à?
-Anh yêu em không?
-tất nhiên! Anh vuốt tóc cô.-Sao bây giờ anh mới chịu nói.Sao anh không nói sớm hơn. Nếu em đi xa,nhất định em sẽ rất nhớ anh. Nước mắt cô làm thấm ướt chiếc áo sơ mi của anh.
-Em…định đi đâu à? Sao hôm nay em lạ thế?
-Không! Nhất đinh em không đi đâu,sẽ theo anh cả đời này cho đến chết,à,chết em cũng theo anh. Cô cảm nhận rất rõ sự ngắn đi từng phút một của sợi dây đàn.
Đêm đó,anh hôn cô. Nụ hôn thật mềm và ấm,nụ hôn thật dài và ngọt.
Cô nhận ra…nếu anh không nói anh yêu cô thì cô sẽ nói. Cô nhất định phải nói.
…
-Linh! Con vào đây! Chiếc đèn duy nhất còn sáng trong khu phố,đã khuya như vậy mẹ vẫn còn đợi cô.
-Mẹ ơi! Con xin lỗi. Con…từ nay và mãi mãi về sau con sẽ nghe lời mẹ. Cô níu lấy cánh tay gầy của mẹ,người mẹ của cô. Người mẹ đã từng một thời lầm lỡ…bà luôn sợ sai lầm của bà sẽ làm khổ cô,một người con gái không có ba sẽ đâm ra hư hỏng,bởi vậy mẹ luôn khắc ngiệt với cô.
Mẹ cô khóc,nước mắt bà phản chiếu ánh điện lăn dài…
-Hình như mẹ cũng quá khó tính với con,từ nay về sau đừng về muộn…ngoài đường rất nguy hiểm,con lại là thân con gái…
Cô rời tay mẹ lên phòng…
Sợi dây đàn chỉ còn lại vỏn vẹn trong lòng bàn tay.
“Em yêu anh”
Cô nhắn tin xong cho