![]() | Khi những kẻ cứng đầu yêu nhau23:22 / 16.11.2014 356 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.1 /10 |
Khi những kẻ cứng đầu yêu nhau
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Người ta có thể nhờ cô, nhưng cô lại không thể làm điều ngược lại.
Ba tháng sau khi về thành phố, cô phải chuyển nhà gấp, cô có thông báo cho mấy đứa bạn thân nhưng tuyệt nhiên không nhờ ai chuyển hộ.
Chẳng ai biết, cô chờ họ một câu mở lời : “Để tao qua dọn phụ ha!”
Hôm chuyển đi, một mình cô xếp từng thùng cạc-tông, rồi lặng lẽ ra bắt taxi để đến nhà mới. Cô vừa ấn số Taxi, nước mắt lại lã chã.
Anh chẳng mời mà tới: “Cần anh giúp không?”
Từ đó, anh quen cô, anh rất hiểu Hạ. Chỉ cần cô coi chương trình “Jiro Dreams of Sushi” trên Discovery anh lập tức đưa cô đi ăn. Trong ổ đĩa của cô không có phim buồn vì anh sợ cô khóc một mình khi xem. Có lần anh đưa cô đi plaza, cô đứng nhìn một chiếc kính, cầm lên, ngắm thử:
- Quý khách thật là có mắt thẩm mỹ, đây là hàng vừa về nhưng bán rất chạy, cái chị cầm trên tay là cái duy nhất còn lại ạ.
- Nó thật sự rất đẹp nhưng hình như không hợp lắm, tôi không lấy đâu ạ, cảm ơn chị.
Hạ vuốt nhẹ gọng kính, kiểu gọng sơn mờ, phía trước màu vàng sâm-banh, rất hợp với nước da, nhưng giá tiền thì không hợp với ví của cô. Coi như là vô duyên với nhau vậy, cô thở dài rồi quàng tay anh kéo đi. Anh không nói năng gì, chỉ đưa cô đi ăn và về nhà. Cô vừa bước từ phòng tắm ra đã thấy chiếc hộp kính trên bàn, cô giật bắn rồi gọi điện thoại cho anh:
- Anh yêu, anh về tới nhà chưa?
- Anh chưa về, em thích lắm đúng không?
- Anh yêu, nếu anh không đem trả lại chiếc kính này thì từ nay đừng bước qua cửa nhà em nữa, ha!
- Không cần khoa trương vậy đâu chỉ là tiền thưởng vừa xong dự án thôi. Nhưng nếu em muốn thì từ nay có thể tự do đến nhà anh!
- Được, em sẽ vui vẻ nhận, sau này sẽ đòi nhiều thứ đắt hơn nữa, để chóng mắt chờ ngày nhìn anh phá sản!
- Còn chuyện nhà anh thì sao, mai anh cầm chìa khóa qua ha?
- Đồ cơ hội!
Bên anh, cô dần dần lấp đầy những khoảng trống nhỏ, cô cả đời đi làm niềm vui cho người khác, đến bây giờ cũng có người sẵn sàng làm cô thấy an nhiên. Thói quen, sở nguyện của Hạ, anh đã nằm lòng. Nếu Hạ đang đối thoại với cuộc đời này bằng một thứ ngôn ngữ đơn độc thì anh chính là “phiên dịch viên” giúp mọi người hiểu tâm ý của cô.