XtGem Forum catalog
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Mimosa và những cung đường đầy nắng

Mimosa và những cung đường đầy nắng


23:40 / 16.11.2014
994 - Chia sẻ : Mimosa và những cung đường đầy nắngMimosa và những cung đường đầy nắng Mimosa và những cung đường đầy nắng Mimosa và những cung đường đầy nắng Mimosa và những cung đường đầy nắng
9.1 /10
- Chuyên đề:

Mimosa và những cung đường đầy nắng


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


- Cô bé còn đi học sao?
- Đây là lần cuối cùng em mặc bộ áo dài này. Cuối tháng vô Đà Lạt để chuẩn bị nhập học.
Mắt tôi sáng rỡ, không hiểu sao mình hào hứng lạ kì.
- Cô bé thích nhạc Trịnh sao?
- Mẹ em hát nhạc Trịnh chỉ thua Hồng Nhung chút thôi. Quen rồi, từ năm lên ba dù chưa mấy hiểu. Không nghe là buồn lắm.
Chúng tôi bắt chuyện với nhau như thế và nói quen mệt về Trịnh, về cuốn sách mới nổi tiếng mới ra.. . Mãi chiều, tôi mới rời đi cho kịp chuyến bay cùng số điện thoại và lời nhắn để lại:
- Nhớ gọi cho anh khi vào đến nơi!
Tôi bất chợt nhận ra, người ta đến đây còn để quên buồn và tìm tri kỉ…
Tôi trở về Đà Lạt, bắt tay vào trang trí lại căn gác nhỏ đã bỏ bụi từ lâu. Góc nhỏ đó trong nhà, lúc còn ở Việt Nam mẹ tôi thường đứng ngóng trông ra cung đường ngập nắng hoà cùng sắc hoa mimosa như mơ, như thực phía ngoài căn nhà nhò. Mẹ đã dành cả cuộc đời trông ngóng theo cách đó, người cha bội bạc của tôi, ông cũng yêu mimosa nhưng cái sắc màu vàng mơ của loài hoa ấy, cả tình yêu và sự hi sinh của mẹ, cả chị em tôi không kìm được ông – con ngựa bất kham thích chạy theo những cuộc tình luôn mới, mẹ bảo vậy, rất nhiều lần và thường mỉm cười chua xót. Tôi để chị đón mẹ sang Pháp một phần vì những nụ cười như thế. Tôi đi nhiều, sợ mẹ ám ảnh hơn về miền dĩ vãng không vui.
Tôi  thay những đĩa nhạc mẹ hay nghe, chiếc loa được tút tát lại  và thay đổi vị trí để ở góc căn gác bên dưới ánh đèn vàng ấm áp. Mẹ cũng thích nhạc Trịnh nhưng là Khánh Ly của những ngày quá vãng. Còn em thích Hồng Nhung, ngọt ngào và đằm thắm hơn, hợp với em hơn…
Em tìm đến vào một sáng Đà Lạt mưa lất phất, mùa mimosa chưa kịp phai sắc. Tôi thấy em ngỡ ngàng đứng trước cổng nhà, còn tôi, ngỡ ngàng trước em – người con gái tôi mới chỉ gặp một lần duy nhất ấy sao mà thân thương lạ. Vẫn cái chất giọng Huế ngọt ngào đặc trưng thoảng qua như gió, vẫn cái ánh mắt trong trẻo đựng chứa cả một trời thương. Tôi đón em trong vòng tay vội, ngỡ như tình yêu chỉ chờ có cơ hội này để được lên tiếng. Nỗi nhớ mơ hồ chất chứa bấy lâu bỗng được dịp vỡ oà, bất ngờ như một sớm ở Đà Lạt, mở cửa tản bộ ven con đường nhỏ mà loá mắt trước sắc vàng mimosa đã bung tỏa tự bao giờ.
Em yêu luôn mimosa kể từ sáng đó. Thấm thoát cũng ba mùa mimosa kể từ ngày tôi được cầm tay em, tại chốn này, trên những đồi thông bạt ngàn gió, dưới thung lũng tình yêu có biết bao cặp mắt nhìn nhau sóng sánh men tình, bên thác Italy đẹp nguyên sơ, hoang dại và trên cả cung đường này nữa, cung đường đầy nắng ngập cả sắc vàng mimosa… Màu hoa cả tôi, cả gia đình tôi, cả em đều rất mực yêu thương. Rốt cuộc nó đã chẳng đem lại hạnh phúc cho mẹ tôi, còn với tôi, có lẽ nào cũng không thể được?

Trang: « 1,2,[3],4,5,6 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm