Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Tau yêu mi

Tau yêu mi


17:26 / 15.11.2014
570 - Chia sẻ : Tau yêu miTau yêu mi Tau yêu mi Tau yêu mi Tau yêu mi
9.1 /10
- Chuyên đề:

Tau yêu mi


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


V hả! Trang đi viện rồi.Trang để lại cho bạn lá thư nè.
Hai từ “đi viện’ khiến tôi sờn cả da gà và nỗi sợ hãi bắt đầu chạy từ sống lưng rồi vào tận tim. Lúc này đầu tôi mới thức giác được rằng em đã gặp chuyện không may. Vội vàng mở lá thư ra đọc nhanh!
“Hihi! V à! mi đừng giận tau nhé! tau thực sự xin lỗi mi. Này! tau hỏi thật mi nghe? mi thích tau phải không? tau cũng yêu mi lắm lắm đó. Hihi!chứ không phải thích nữa”. Đọc xong mấy dòng thôi, mà thôi thấy nước mũi chải dài ra. Nghe vị mặn chát từ thứ nước gì đấy. Mắt tự nhiên nhòe hẳn đi, tôi vội vàng hỏi nhỏ bạn trong lắp bắp.
Trang nằm viện nào vậy bạn?
Ung Thư Biếu V à!
Như một tiếng sét dáng xuống đầu tôi. Loạng choạng dắt xe ra mà đạp như tên bắn đến bệnh viện, hỏi cô y tá họ tên em “Tr L T Trang”, Phòng số 10, cách li.
Cô y tá chỉ đường, tôi chạy thật nhanh và hồng hộc tìm phòng, đâu đó nghe tiếng người phụ nữ khóc, tôi sợ lắm.
Một nỗi sợ không định hướng được nữa. “Phòng số 10” tôi nhẹ nhàng mở hé cửa ra!
Chao ôi! mới một tuần thôi! thân hình nhỏ bé gầy guộc đang nằm trên chiếc nệm kia là em đấy ư! trên chiếc giường bệnh đó là cô gái mà hằng ngày vẫn cười nói nô đùa rồi tối tối hai đứa cùng đạp xe đi dạo với tôi đây sao? “Không!không!đó chính là ai chứ không phải em” Tôi lắc đầ lia lịa và định bước ra!cánh tay gầy nhỏ xíu đưa lên và chỉ về hướng tôi. Tất cả mọi người trong phòng bệnh đang ngồi bên cạnh em liền quay sang nhìn tôi.
Tôi nhẹ nhang bước tới cạnh giường và nắm lấy tay em! Đúng là em thật rồi, Ngốc à!
Tôi thì thào không thành tiếng, nước mắt cứ vậy mà tuôn trào ra đắng hai bờ môi, cổ họng ứ lại mà không nói được câu gì!Hai ống dây oxi đã ốp chặt vào khuôn mặt của em.Nhìn thấy tôi,em chỉ nhoẻn miệng cười.
Thằng V đến rồi con kìa!
V đến rồi con ơi.huhuuhu.
Tiếng bố em bảo em, kèm theo là tiếng nấc nghẹn ngào của mẹ em nhắc tên tôi..nụ cười bỗng tắt hẳn khi tôi nghe thấy tiếng mẹ em gào thét to hơn. Tay em dần dần lạnh ngắt, tôi nhìn ngước lên thì em vừa nhắm mắt xuôi tay. Tôi hét lên:
Ngốc ơi!Rùa ngốc ơi, tau yêu mi lắm.Ngốc à!
Tôi khóc vì giờ đây tôi đã thực sự mất em! tôi nắm chắt lấy tay em, rồi vai em mà lay mạnh.Tôi gào lên như cơn điền cuồng dại. Tôi h

Trang: « 1,3,4,[5]
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm