Disneyland 1972 Love the old s
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Tiểu thư hăng hái làm dâu quê

Tiểu thư hăng hái làm dâu quê


11:00 / 16.11.2014
364 - Chia sẻ : Tiểu thư hăng hái làm dâu quêTiểu thư hăng hái làm dâu quê Tiểu thư hăng hái làm dâu quê Tiểu thư hăng hái làm dâu quê Tiểu thư hăng hái làm dâu quê
9.6 /10
- Chuyên đề:

Tiểu thư hăng hái làm dâu quê


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Nàng là tiểu thư nhà giàu. Hà Nội. Nàng thuộc tuýp người khá đỏng đảnh, muốn cái gì là phải được cái đó, muốn làm gì phải làm bằng được. Dường như ở nàng có một quyền uy vô hình khiến người ta phải dâng tặng cho nàng những cái nàng muốn. Chẳng phải minh chứng đâu xa, như tôi đây, đã tự nguyện đưa cổ để nàng buộc gông cùm.
Nàng bảo ngay từ lúc vào lớp đại học, nàng đã “nhắm” được tôi – theo lời nhận xét của nàng thì tôi là một anh chàng đẹp trai, mọt sách. Cho dù cha mẹ nàng có phản đối gay gắt thế nào nhưng rồi cuối cùng họ cũng phải chấp nhận gật đầu để nàng làm vợ một gã quê mùa nghèo mạt rệp như tôi.
Năm đầu tiên nàng về quê ăn Tết ở nhà chồng. Nàng bảo: “Em sẽ phải chinh phục được tất cả mọi người ở quê. Khó khăn lắm đấy, em chuẩn bị tư tưởng chưa”, tôi trêu nàng. Nàng vênh khuôn mặt đầy đáng yêu lên tự đắc: “Hãy đợi đấy”.
Nàng đi shopping về, vác theo túi lớn túi nhỏ. Nàng lôi ra khoe với tôi những “đạo cụ” trong chiến dịch của nàng. Cái áo cổ lông này cho mẹ, đôi giày da cá sấu này cho bố, mỹ phẩm hàng hiệu, quà bánh cho họ hàng ở quê. Chờ một lúc cho nàng tận hưởng sự đắc thắng, tôi mới thủng thẳng bảo: ” Em xem, mẹ anh cả ngày nuôi lợn, trồng rau, quanh quẩn ở trong xóm, có đi đâu xa mà mua cái áo cổ lông này thì biết mặc vào lúc nào. Bố anh cũng thế, giày cá xấu để đi ra ao câu cá hay đi uống rượu quanh làng “. Nàng ngẩn người ra, khiến tôi không nhịn được cười. Cuối cùng với sự tư vấn của tôi, nàng cũng đã mua được những món đồ hữu dụng làm quà tặng,
Tôi cứ ngỡ nàng sẽ thuê xe riêng để về quê chồng nhưng nàng bảo: “Mình phải hòa đồng không thể chơi trội được, mai ta ra bắt xe khách”.
Tôi đang chen chúc ở bến xe về quê nàng đã lôi tuột tôi lên một cái xe khách. Chiếc xe chạy ra ngoài thành phố. Nàng hồ hởi bảo tôi: “Anh đi xe khách quen mà một cái xe cũng không tìm ra. Như em đây cả đời chưa biết mùi xe khách là gì một phát ăn ngay. Xe lại chạy luôn đỡ phải chờ mới sướng chứ “. Tôi nhíu mày hỏi nàng hỏi nàng: ” Thế chỗ ngồi đâu mà phải đứng thế này?”. “Lái xe bảo trên đường có người xuống thì có chỗ ngồi. Đứng tý cho đỡ béo bụng mà anh lo gì”, nàng đáp. ” Thế xe này có chạy xuống huyện không hay chỉ đến thành phố thôi? ” tôi hỏi. ” Ơ, em tưởng xe nào nó cũng phải chạy đến các nơi mình cần đến chứ đến mỗi thành phố về quê mình còn 60km nữa em có biết không?”, tôi khó chịu nói.

Trang: [1],2,3 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm