![]() | Tiểu thư hăng hái làm dâu quê11:00 / 16.11.2014 365 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.5 /10 |
Tiểu thư hăng hái làm dâu quê
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Nàng vẫn chưa chịu đi nghỉ dù mẹ đã đề nghị khẩn thiết. Thấy đồ ăn còn chưa nấu, nàng lại đòi vào bếp. Không còn cách nào khác, mẹ đành trì hoãn để nấu đồ ăn sau và bảo nàng đun thêm nước: nàng ở trong bếp loay hoay nhóm củi, tôi ở ngoài sốt ruột chỉ sợ nàng lại làm sai hỏng, cháy bếp cũng nên. Mười phút sau, nàng đi ra tìm tôi, phụng phịu nói: ” Em không thể nào nhóm bếp lên được, nó cứ khói om lên rồi tắt lịm”. Tôi nhìn nàng mà không thể nhịn được cười. Khuôn mặt nàng nhem nhuốc muội than, hai hàng mi và phần tóc mái bị tro bếp bám vào trắng xóa. Cố ghìm cơn buồn cười, tôi nói: “Trông em như ma nữ ấy”.
Có lẽ đã chán thể hiện để trở thành con dâu ngoan cộng thêm với sự mệt mỏi của chuyến đi dài, nàng đồng ý đi nghỉ và ngủ ngon lành. Lúc nàng dậy thì cơm nước đã xong xuôi, mọi người đang chuẩn bị ăn bữa tất niên. Nàng ngượng nghịu ngồi vào chiếu ăn, bố và mẹ đều nhìn nàng cố nén cười vì nhớ đến những “chiêu trò” của nàng ngày hôm nay. Bữa cơm chiều diễn ra vui vẻ, nàng đánh liền ba bát cơm.
Tôi đang soạn chăn màn để đi ngủ, nàng xuất hiện ở cửa khiến tôi trố mắt ngạc nhiên: ” Cả ngày nay phải ngồi làm bao việc, tối lại ăn no mà quần áo bó làm em đau hết cả bụng. Em vừa mượn mẹ cái quần đen này đấy, hơi rộng tí nhưng buộc dây vào là vừa. Mà anh chuẩn bị mắc màn làm gì đấy. Không đi, đón Giao thừa với hái lộc à ?”, nàng hỏi. ” Ở quê đâu phải thành phố. Xã mình heo hút có vài mái nhà, chả có ma nào đi ra ngoài đêm Giao thừa đâu “, tôi gàn. Nhưng nàng nhất quyết không chịu, tôi đành chiều theo nàng.
Hai vợ chồng rón rén mở cửa ra ngoài. Đêm 30 trời tối đen như mực. Con đường trong làng mấp mô nhầy nhụa, chúng tôi phải cố gắng lắm mới không té ngã. Nàng mở điện thoại xem đúng 12h rồi giục tôi hái lộc. Tôi đu người lên cây khế nhà ông Bình bẻ một cành có cả quả. Bỗng nhiên tiếng chó sủa làm cả hai giật mình, ù té chạy. Nàng vấp ngã kéo tôi ngã theo. Tôi đang lồm cồm bò dậy thị nghe giọng nàng gấp gáp: ” Anh mau bật đèn pin điện thoại lên”. Tôi hoảng hốt sợ nàng bị đau, lập cập bật đèn pin. ” Trời ơi, tay mình sờ thấy không sai mà. Đấy, thấy ch