pacman, rainbows, and roller s
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Về nơi nắng không đến

Về nơi nắng không đến


11:03 / 16.11.2014
605 - Chia sẻ : Về nơi nắng không đếnVề nơi nắng không đến Về nơi nắng không đến Về nơi nắng không đến Về nơi nắng không đến
9.8 /10
- Chuyên đề:

Về nơi nắng không đến


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


- À ừ… – Minh lúng túng. – Anh nhìn em ăn cũng được. Kẻo lát em gọi thêm vài ly nữa thì anh đến nước về nhà cạy tủ cắm sổ đỏ.
- Á à! Trêu em!
Rồi Hương tự nhiên, xúc một thìa kem từ ly của Minh, ấn vào miệng anh:
- Ăn đi này.
Bị bất ngờ, Minh không kịp phản ứng, miệng anh nhoe nhoét chocolate. Anh ngại ngùng rút khăn giấy lau lấy lau để. Hương bò lăn ra cười. Mặt Minh đỏ rần rần.
- Minh mèo! Hê hê…
- Anh lại bôi hết chỗ kem này vào mặt em bây giờ. – Minh hăm dọa.
Tiếng cười nói rộn rã cả một góc phòng. Mấy chị phục vụ đứng gần đó cũng phải đưa tay che miệng…
Đột nhiên, cánh cửa quán hé mở. Một đôi nam nữ bước vào. Miệng Hương đang ngoác ra vì cười, chợt như cứng lại. Nó thốt lên khe khẽ:
- Anh!
“Anh” đang đi cùng Lan, người yêu mới, tay trong tay, hạnh phúc. Ánh mắt Hương ngây dại… Chợt, cô bạn ấy nhìn thấy Hương, thì thầm điều gì đó vào tai “Anh”, rồi bước nhanh đến bàn Hương đang ngồi:
- Chào ấy!
Hương cố rặn một nụ cười xã giao:
- Ừm… Chào ấy.
Không để Hương đợi lâu, Lan lên tiếng:
- Hương này… Thực sự tớ không vui khi biết là ấy suốt ngày lên blog viết này viết nọ về người yêu tớ, lại còn đêm nào cũng nhắn tin làm phiền anh ấy, dù biết anh ấy rất khó chịu, và sẽ không bao giờ trả lời…
- Tớ…
- Đừng giải thích gì cả. Tớ chỉ muốn nói với ấy rằng, từ nay, buông tha cho Duy đi. À, còn bạn trai mới đây hả? Đẹp đôi đấy. Chúc hai bạn hạnh phúc và đừng làm phiền bọn tớ nữa… Được không?
Nói rồi, Lan kéo tay “Anh” đi thẳng. Hương ngồi im, không phản ứng, nước mắt ứa ra khổ sở. Nó cứ nhìn chằm chặp vào ly kem đang chảy ra gần hết. Minh lo lắng lay lay vai nó:
- Hương à… Em sao thế?
Hương òa khóc, nức nở, không thành tiếng. Minh cuống cuồng an ủi:
- Thôi… Đừng… Ngoan nào… Đừng khóc…
Hương gục vào vai Minh, nước mắt ướt đẫm áo. “Anh” liếc qua nó, ái ngại, nhưng rồi lại quay đi, rất nhanh…
Buổi đi chơi với Minh đang vui vẻ, bỗng sự xuất hiện của “Anh” làm tất cả như tan thành mây khói. Hương trở lại với trạng thái thất thần như thường có. Khuôn mặt nó lại lầm lì, xám xịt. Minh rụt rè đề nghị:
- Về nhé?

Trang: « 1,4,5,[6],7,8 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm