80s toys - Atari. I still have
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Nhật kí chạy trốn tình yêu

Nhật kí chạy trốn tình yêu


22:49 / 15.11.2014
359 - Chia sẻ : Nhật kí chạy trốn tình yêuNhật kí chạy trốn tình yêu Nhật kí chạy trốn tình yêu Nhật kí chạy trốn tình yêu Nhật kí chạy trốn tình yêu
9.6 /10
- Chuyên đề:

Nhật kí chạy trốn tình yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Gió heo may se lạnh, trời cao trong vắt, và lá vàng khẽ khàng cuốn theo đám gió. Em chợt mỉm cười thấy lòng bình yên lạ. Em vừa chia tay tình yêu.
1. Phố
Sáng nay Thu chùng chình trên phố, em chạy xe ra ngoài hít hà cho căng lồng ngực cái vị của  một chớm thu. Gió heo may se lạnh, trời cao trong vắt, và lá vàng khẽ khàng cuốn theo đám gió. Em chợt mỉm cười thấy lòng bình yên lạ. Em vừa chia tay tình yêu.
Mùa thu là mùa của tình yêu, sao em lại mang một khối sầu?
Em sầu em rầu bởi người ta quá phũ. Em níu kéo vốn là điều không thể. Vậy cho nên, em để tất cả hóa nhạt nhòa và chìm lặng trong gió một góc phố buổi chiều tà. Khi ấy, anh nói với em.
- Mình chia tay nhau em nhé!
Tay anh buông lơi, mắt anh thôi không còn nhìn em đắm đuối. Cả con phố dài im lặng, chỉ còn gió. Và gió cũng khẽ mơn man bên tai.
- Vâng, mình chia tay.
Anh đi. Em đi ngược về phía không anh. Giờ tan tầm vẫn đông đúc, nhộn nhịp. Giờ tan tầm buổi Thu chạm ngõ vẫn phả vào em hơi thở của tình yêu. Nhưng là của một mối tình không trọn vẹn. Thu trong em lần này đến sớm, mới chớm đã làm em đau. Tình trong em lần này đi sớm, mới chớm đã làm em quên.
Dọc con phố em đi không một bóng người. Phố lạ. Em lạ. Những cảm xúc vụn vỡ không tên cũng lạ. Chỉ mỗi mình em với khúc hát chia ly là quen thuộc, dắt díu tay nhau đi trên Phố.
Phố có biết em đang buồn không?
Phố có biết em đang giận hờn?
Phố có biết em đang tự trách?
Và Phố có biết… nỗi đau này đến bao giờ em mới tự chữa lành?
2. Và em…
Em đã thôi khóc lóc sau một ngày dài chìm mình trên Phố. Em đến với công việc của em, bạn bè của em, em muốn quên đi một mảnh tình vừa-mới-cũ.
Em dậy sớm hơn mọi người, thấy đời hưng phấn lạ. Bỗng dưng… em nhói lòng khi nhớ đến anh. Lúc mới yêu anh vẫn thường gọi em dậy. Lúc mới yêu anh vẫn thường chờ em trước cửa. Và lúc mới yêu có bao giờ em dậy sớm để đi cho kịp giờ, cứ nấn ná ngủ trên giường để nghe giọng anh lèm bèm bên điện thoại.
“Dậy chưa em? Sao muộn thế này vẫn còn ngủ? Dậy nhanh đi nhé, năm phút nữa anh qua!”
Cũng là vì không còn ai cho em nũng nịu. Em bật cười với cái ý nghĩ của riêng mình.
“À, ra là sau khi chia tay con người ta sẽ lớn!”
Em dần lớn qua những tháng ngày biết yêu. Em dần lớn qua những tháng ngày buồn sau một mối quan hệ đổ vỡ. Em đang lớn có phải không?

Trang: [1],2,3,4 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm