![]() | Như một giấc mơ trưa22:52 / 16.11.2014 369 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.7 /10 |
Như một giấc mơ trưa
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
Ngày…tháng…năm
Hôm nay được làm việc nhóm chung với em. Tôi cố tình chọn ghế cách em không xa để được đứng gần. Àh…mùi hương từ người em cũng thật lạ: mùi gỗ và hoa lys. Loài hoa mẹ thích nhất. Chỉ toả hương vào ban đêm, một mùi hương quyến rũ chết người. Thật may vì mấy năm qua, tôi chưa một lần nói chuyện với em ngoài vài câu chào hỏi thông thường. Mắt em màu khói, tĩnh lặng, xa xăm, phảng phất nét u uất. Haizzz… Đi ngủ thôi
Ngày…tháng…năm
Hai tuần kể từ cái buổi trưa hôm đó, em không có điểm gì khác biệt. Vì đeo kính nên chẳng ai nhận ra mắt em khác lạ. Tôi có hỏi vài cô bạn thân của em. Họ nói em bình thường mà, có gì lạ đâu chứ. Chả nhẽ tôi bị hoang tưởng? Cả cái mùi hoa lys nữa. Càng lúc tôi càng thấy mình có vấn đề. Mà em rất thích đọc sách, ngày nào em cũng mang sách. Nhìn em đọc sách, tôi có cảm giác em thuộc về thế giới của riêng mình, không quan tâm đến sự ồn ào của đám quỷ lúc ra chơi. Xung quanh em như được bao bọc bởi sự yên tĩnh. Tôi đọc được vài tựa sách quen như: Gone with the wind, Trà hoa nữ,….và cả những tác phẩm của những cây bút teen đình đám. Em lại có một sở thích nguy hiểm, ngồi vắt vẻo trên cái ô cửa sổ với khung sắt hoen gỉ, xiêu vẹo tưởng chừng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào… Mấy lần tôi định gọi em xuống, nhưng cuối cùng lại thôi. Nếu em là một bóng ma thì có hề gì?
Ngày…tháng…năm
Hôm nay là một ngày âm u. Mưa dai dẳng suốt từ chiều. Khi cả lớp đang mè nheo thầy cho nghỉ tiết cuối. Tôi bất giác hướng mắt về phía em, ánh mắt em quét ngang khắp lớp. Lạnh và đáng sợ đến gai người. Một cơn gió mạnh thổi ngang qua làm tóc em bay… Lúc ấy, tôi cứ ngỡ mình đã nhìn thấy thiên sứ, một thiên sứ cô đơn. Nếu em không phải là người, tôi phải làm sao đây?
Ngày…tháng…năm
Một tháng. Nhanh quá em nhỉ? Tôi thừa nhận ngoài sự tò mò, tôi hoàn toàn không thích em. Nói nhiều. Loạn. Tôi không thích những người có mấy câu phát ngôn gây ảnh hưởng dư luận như em, mặc dù lời nói của em bao giờ cũng có giá trị. Như cái kiểu tôi ganh tị với em ý. Giọng em trong veo như tiếng chuông gió, leng keng. Em nói nhiều, nói nhanh, suy nghĩ và tư duy của em nhạy bén đến không ngờ khiến người ta có cảm giác khó mà bắt kịp em, dễ gây mệt mỏi cho người đối diện. Đôi lúc không có gió, chuông gió vẫn cứ leng keng mãi… Àh… Em vừa uốn tóc ý. Công nhận là hợp với em ghê gớm, mà sao giám thị vẫn chưa “sờ gáy” một mái tóc không-hề-đúng-quy-định như thế nhỉ? Tôi cùng mong vậy vì trông em như mấy nàng công chúa Pháp. Hihi. Tôi đã không còn băn khoăn việc em là ai nữa. Chỉ cần em là em thôi