Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Đã đến lúc phải quên

Đã đến lúc phải quên


21:03 / 15.11.2014
418 - Chia sẻ : Đã đến lúc phải quênĐã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên
9.8 /10
- Chuyên đề:

Đã đến lúc phải quên


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Du đã nghĩ vậy, và hiểu vậy. Để suốt từng ấy tháng năm bên cạnh Phong, Du rất dịu dàng và yêu thương anh hết mực.
Du biết Phong rất thích hồng bạch, bánh kem và những điều nhẹ nhàng.
Du biết Phong rất thích cà phê đen đắng, kẹo trà chanh và cảm giác một mình.
Du biết tính Phong rất cố chấp. Khi làm gì đều muốn làm đến cùng, không muốn bị ai ngăn cản.
Du biết Phong là một người lặng lẽ, yếu đuối và rất dễ tổn thương…
Du biết hết tất cả những điều đó. Bởi vì, Du yêu Phong. Du rất rất yêu Phong.
Và Du nghĩ tình yêu đối với một người, là tự do để người ấy toàn vẹn là chính mình. Và hết lòng hết sức cố gắng khiến người ấy thấy vui vẻ, hạnh phúc. Dù chỉ là trong suy nghĩ, cũng chưa bao giờ Du muốn Phong buồn.
Vì vậy mà những lúc bên Phong, Du thường rất vui vẻ. Chỉ cần là ở bên Phong, Du đều cảm thấy vui vẻ.
Du yêu Phong bằng tất cả những gì mình có. Bằng những buổi chiều rất muộn Du đến nhà Phong đưa cho anh một chai nước suối mát lạnh và vài chiếc bánh bao. Những lần Du dậy từ sớm nấu nướng rồi đi 3 tuyến xe bus sang chỗ Phong thực tập chỉ để đưa cho anh một hộp cơm vì biết rằng anh không thể ăn đồ ăn ở ngoài. Nhừng ngày mà Phong mệt mỏi chỉ muốn ở một mình, Du lại lặng lẽ viết những tấm thiệp đỏ, trang trí bằng những hình thù ngộ nghĩnh, đan cài cảm xúc tươi vui và đầy an ủi cho Phong. Những lần mà Du mặc một chiếc váy trắng tinh, thả xõa tóc, ôm bó hoa hồng bạch đứng trước cổng trường Phong, cười rạng rỡ khi anh bước đến. Bằng tất cả tình cảm của mình, Du chỉ muốn làm những điều tốt nhất có thể cho Phong.
Nhiều lúc bạn bè Du và cả Phong đều đặt ra một câu hỏi, Phong đã làm gì mà được Du yêu thương nhiều đến như thế.
Thật ra, Phong chẳng làm gì quá nhiều cả. Phong chỉ bước chân vào cuộc đời Du. Trao tình cảm và một trái tim đầy thương tổn của mình cho Du. Thi thoảng làm Du bật khóc vì hạnh phúc, thường xuyên khiến Du gai người vì sự im lặng. Phong chỉ yêu Du chừng mực và vừa phải như một con chim đã sợ cành cây cong. Phong luôn né tránh, luôn sợ hãi, luôn cô lập, luôn im lặng, và luôn làm Du tổn thương, dù cho Du biết, anh ấy thật tâm một lòng một dạ yêu mình.
Thật ra, Phong chẳng có gì tốt. Một người con trai như vậy chẳng có gì tốt.
Nhưng mà mọi người vẫn thấy đấy, Du vẫn yêu Phong, dịu dàng và đầy can đảm.

Trang: « 1,[2],3,4,5 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm