Teya Salat
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Đã đến lúc phải quên

Đã đến lúc phải quên


21:03 / 15.11.2014
417 - Chia sẻ : Đã đến lúc phải quênĐã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên Đã đến lúc phải quên
9.0 /10
- Chuyên đề:

Đã đến lúc phải quên


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


***
Rồi tới khi cô gái đó xuất hiện và quyết tâm đảo lộn mọi thứ.
Phong tới tìm Du. Nhìn sâu vào mắt Phong, Du biết Phong không ổn. Cô chỉ thở dài rất khẽ, sau đó lấp liếm bằng một nụ cười,
- Anh có muốn đi cà phê phim không?
Một trà bạc hà và một cà phê đen đặc. Căn phòng nhỏ vô cùng ấm cùng. Bộ phim Du chọn vừa nhẹ nhàng vừa hài hước lại tình cảm. Dự đoán là phim bom tấn của năm. Nhưng mà chẳng ai còn tâm trí để thưởng thức bộ phim đó nữa.
Cốc cà phê đã cạn đáy mà ly trà bạc hà vẫn còn nguyên. Du nhăn mặt, le lưỡi cười :
- Lần đầu uống cà phê đen. Quả thực là không quen.
- Ngốc! Sao lại uống làm gì? Em có biết uống đâu? Rồi say cà phê ra đó đấy.
Du lắc đầu, nắm lấy tay Phong và áp lên má mình.
- Những điều anh thích, em đều muốn thử dù chỉ một chút. Em muốn nhìn nhận cuộc sống này bằng ánh mắt của anh. Vì, em muốn hiểu anh.
Phong gật đầu, nhắm mắt. Du cũng nhắm mắt, cố ngăn cho nước mắt mình khỏi rơi ra. Vì Du biết giờ phút này, vị đắng chát trong cổ họng cô cũng không đắng bằng trái tim cô lúc ấy. Du biết, Phong đã chông chênh. Du biết, cô gái ấy vẫn còn quá nhiều sức ảnh hưởng đến Phong.
Nhưng mà, Du không thể trách anh ấy…
Du hoàn toàn không thể trách anh ấy…
- Nếu như có một ngày anh làm chuyện có lỗi với em, thì em sẽ đối xử với anh thế nào?
- Không thế nào cả.
- Tại sao?
Du ngưng cắt bánh, hướng ánh mắt mình lên đối diện với cái nhìn đang đầy thắc mắc của Phong, trả lời rất đơn giản :
- Nếu anh làm chuyện có lỗi với em, em sẽ cảm thấy đau lòng lắm. Nhưng vì em là một cô gái tốt, nên anh sẽ không làm thế. Vì đứng trên phương diện tình cảm, điều đó – chuyện có lỗi với em – làm em, cảm thấy đau.
Du lặp lại. Hầu như là hoàn toàn những lời nói của Phong làm anh hơi sững sờ. Cuối cùng anh quay đi, chỉ nói rất nhỏ.
- Anh biết rồi.
Một câu ấy của Phong đã khiến Du lại tiếp tục tin tưởng một cách hoàn toàn và trọn vẹn. Một câu ấy của Phong đã biện minh cho những lần thất hẹn và những cái im lặng dài hơn cả nước mắt chảy vào lòng Du. Một câu ấy ấy đã ngụy trang cho anh một vỏ bọc vô cùng hoàn hảo, để dối lừa và (có thể) rời xa Du…
Điều mà đến cả nằm mơ, Du cũng thấy đau đớn.

Trang: « 1,2,[3],4,5 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm