![]() | Thiên thần hộ mệnh23:36 / 16.11.2014 857 - Chia sẻ : ![]() ![]() ![]() ![]() ![]() 9.2 /10 |
Thiên thần hộ mệnh
- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:
- Nhi này, thật ra. . .
- Có chuyện gì phải không mẹ?
- Thật ra Quân đang ở trong bệnh viện.
- Mẹ nói sao ạ?
- Nó bị tai nạn, nằm viện mấy ngày nay rồi.
- . . .
Tai nó ù đi, hoang mang cực độ. Không gian xung quanh như bị rút cạn oxi.
Nó cảm thấy hoàn toàn trống rỗng. Anh bị tai nạn? Nó không hề hay biết, nó còn giận anh, trách anh. Nó vô tâm quá. Nó lao vụt đi, vộ vã.
~~~
Trong căn phòng bệnh nồng nặc mùi thuốc sát trùng, trên chiếc giường chỉ độc một màu trắng lạnh lẽo, anh nằm đó với ti tỉ thứ dây dợ quanh người.
Tim nó đau.
Anh hôn mê đã ba ngày, anh như vậy nó làm sao xin lỗi anh đây. Nó sai rồi, nó trách lầm anh, nó không hiểu anh, là nó không tốt, nó có lỗi vs anh.
- Nhi, về nhà nghỉ đi con, ở đây từ trưa đến giờ rồi.
- Sao mẹ không nói với con?
- Nó không cho mẹ nói, trước khi được đưa vào phòng cấp cứu, nó nhất quyết bắt mẹ hứa là không để cho con biết. Từ lúc đó đến giờ nó hôn mê như vậy. Tuy đã qua cơn nguy hiểm, nhưng bác sĩ cũng không dám chắc bao giờ mới tỉnh lại.
Mẹ Quân nói một cách nhẹ nhàng, nhưng trong đáy mắt là biết bao đau đớn cùng những lo lắng mông lung.
- Tại sao anh Quân lại bị tai nạn hả mẹ?
- Người ta nói nó lái xe quá nhanh khi đã uống rất nhiều rượu.
- . . .
Anh uống rượu? Anh đâu phải con sâu rượu, từ rất lâu rồi anh đã bỏ rượu và thuốc lá vì nó không cho anh uống và cực kì ghét mùi thuốc lá.
Tim nó quặn thắt, đau nhói!
Chỉ một mình nó biết nguyên nhân thật sự khiến anh bị tai nạn. Là nó đã hại anh.
~~~
Nhi ngày ngày túc trực bên giường bệnh của Quân, tay nắm chặt tay anh và chờ đợi.
Đã bao lần Nhi thiếp đi, đến khi giật mình choàng tỉnh, chỉ ước rằng anh đang mở mắt nhìn nó. Nhưng anh vẫn nằm đó, im lìm trên chiếc giường trắng thiếu sức sống.
Hơn một tuần rồi, anh chưa tỉnh lại, đã hơn một tuần nó thức trắng đêm để rồi ban ngày dật dờ như một cái bóng. Nó từng ngày chờ, từng ngày đợi, từng ngày nguyện cầu mong anh tỉnh dậy.
~~~
Mẹ Quân bảo nó về lấy nhà đồ mẹ để quên.
Đẩy cửa bước vào, trước mắt nó vẫn là căn phòng đó, chỉ khác là hôm nay không có anh ngồi ôm laptop chơi game, nằm trên sô pha xem ti vi hay ngủ nướg trên giường.