XtGem Forum catalog
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Đừng tin, đừng yêu

Đừng tin, đừng yêu


11:02 / 16.11.2014
443 - Chia sẻ : Đừng tin, đừng yêuĐừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu
9.4 /10
- Chuyên đề:

Đừng tin, đừng yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


Nàng không nói gì thêm chỉ đứng lên giúp hắn sắp xếp lại đống quần áo và vài thứ cần thiết đi đường cho vào tay nải. Lúc tiễn hắn ra ngoài thành, tay còn nắm tay không nỡ rời xa. Đến khi bóng ngựa và hắn khuất xa dần nàng mới trở vào, trong lòng mang một nỗi lo lắng không yên.
5.
Ngày hắn trở về cũng là ngày nàng phát hiện ra mình đang mang trong người giọt máu của hắn. Thục Vương vui mừng khôn xiết liền mở tiệc rượu chiêu đãi, ba cha con ngồi với nhau nói nhiều chuyện vui sau này. Khi ấy, nàng nhận thấy hắn hình như có điều gì đó không vui, nụ cười của hắn cũng nhạt nhòa. Nàng nghĩ có lẽ phải đi suốt ngày đường nên chàng thấm mệt.
Đến đêm, cả ba người đều say gục xuống bàn, nhưng chỉ Thục Vương và nàng là say thật còn hắn chỉ vờ say. Chờ khi hai cha con nàng ngủ sâu hắn mới ngồi dậy lẻn vào phòng vua để tìm chiếc nỏ. Nỏ thần đã trên tay nhưng hắn vẫn chần chừ, trong lòng còn đắn đo. Không hiểu sao lúc này, hắn cảm thấy có lỗi với nàng. Giữa nàng và cha, hắn chỉ được chọn một.
Suốt thời gian qua, điều hắn muốn chẳng phải là thế này ư? Vậy sao đến giờ phút quan trọng hắn lại yếu lòng. Phải chăng hắn đã thực sự yêu nàng? Bản thân là một gian tế thì điều tối kỵ nhất chính là động lòng kẻ thù, đã nhiều lần hắn tự dặn lòng rằng nàng chỉ là một quân cờ, không hơn không kém. Rốt cục sau bao đấu tranh nội tâm, hắn đã quyết định. Trong quyết định ấy không hề có nàng.
Từ sau hôm đó nàng luôn thấy hắn tâm trạng hắn rầu rĩ, nhiều lần nàng có hỏi nhưng hắn không đáp, chỉ nhìn nàng hồi lâu rồi lẳng lặng bỏ ra ngoài để lại cho nàng một mối băn khoăn, lo lắng.
Một ngày kia, nàng tự tay xuống bếp hầm canh tầm bổ cho hắn suốt mấy canh giờ. Lúc bưng bát canh vào phòng, nàng lại thấy hắn đi qua đi lại, nét mặt lộ vẻ lo lắng bồn chồn. Nàng đặt bát canh xuống bàn, nhẹ nhàng hỏi:
“Chàng có chuyện gì không hay xảy ra phải không?”
Hắn không trả lời luôn như đang suy nghĩ điều gì đó. Lát sau, chợt lên tiếng.
“Phụ vương ta vừa báo tin, giặc ở phía Bắc làm loạn. Ta phải về giúp người dẹp loạn.” -hắn ngưng lời, nhìn nàng vài giây rồi thở dài. -”Miền Bắc xa xôi không biết bao giờ mới gặp lại.”
Nàng lặng thinh không nói được lời nào. Trong đôi mắt phượng đen láy ấy chất chứa một nỗi buồn xa xăm. Phần vì sắp phải xa chàng, phần lại lo lắng về sự an nguy của chàng. Đường xá trắc trở, đi lại khó khăn. Chàng sắp phải ra chiến trường, e rằng lành ít giữ nhiều. Nàng thấy không yên tâm. Thấy nàng không nói gì, hắn nói tiếp:

Trang: « 1,3,4,[5],6,7 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm