XtGem Forum catalog
Wap hay Like ủng hộ GOOGLEPLAY.WAP.SH
+A Tăng cỡ chữ - AMặc định - -AGiảm cỡ chữ
Đừng tin, đừng yêu

Đừng tin, đừng yêu


11:02 / 16.11.2014
441 - Chia sẻ : Đừng tin, đừng yêuĐừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu Đừng tin, đừng yêu
9.9 /10
- Chuyên đề:

Đừng tin, đừng yêu


- Chuyên mục: Truyện Ngắn
- Người đăng: Zink
- Nội dung:


“Âu Lạc có bí quyết gì mà không ai đánh được vậy?”
“Có bí quyết gì đâu chàng, Âu Lạc đã có thành cao, hào sâu, lại có nỏ thần bắn một phát chết hàng nghìn quân địch, như thế còn có kẻ nào đánh nổi được?” -nàng cười, trả lời hắn một cách thành thật.
Hắn làm bộ ngạc nhiên như mới nghe đến thứ binh khí thần kỳ đó lần đầu, hắn vờ không tin lại gặng hỏi:
“Thật là có loại nỏ thần kỳ đến vậy sao? Nàng không gạt ta chứ?”
“Thiếp nói thật mà. Chiếc nỏ ấy được tướng Cao Lỗ chế tạo từ móng Rùa Thần nên mới có uy lực thần kỳ thế.” -nàng nhìn mặt hắn còn vẻ nghi ngờ, nàng hỏi lại giọng điệu hơi giận dỗi. -”Chàng vẫn không tin thiếp sao?”
“Ta tin nàng, có điều nỏ thần mà nàng nói ta vẫn chưa tin lắm. Nếu được tận mắt thấy thì ta mới tin hoàn toàn.” -hắn ôm nàng vào lòng dỗ dành, thì thầm.
“Được! Vậy chàng đợi ở đây, để thiếp đi lấy cho chàng.”
Nàng ngồi dậy, tiến về phía nơi cha nàng nghỉ ngơi. Lát sau đi ra trên tay cầm một chiếc nỏ lớn mạ vàng lấp lánh, nàng không ngần ngại mà đưa cho hắn xem. Hắn đỡ lấy chiếc nỏ, đôi mắt sáng rực khi tận mắt chứng kiến vật báu. Nàng thấy hắn không nói lời nào thì lên tiếng:
“Chàng thấy chưa, thiếp đâu có gạt chàng.”
“Ta tin. Ta tin hoàn toàn rồi. Quả là thần kỳ.” -hắn ngắm nghía thật kỹ, khắc họa chi tiết khuôn khổ của chiếc lẫy nỏ thần trong đầu. Lại gặng hỏi nàng. -”Không biết thứ này dùng thế nào?”
“Nào! Để thiếp chỉ cho.”
Nàng lại gần tỉ mỉ chỉ cho hắn cách dùng, hắn là người thông minh chỉ nghe một lần là biết nhưng vẫn giả vờ không hiểu lắm để tránh nàng sinh nghi. Cuối cùng, nàng giảng mãi mà chàng chưa hiểu nên đành thôi, đem nỏ thần cất lại chỗ cũ.
Sáng hôm sau, khi nàng thức dậy đã thấy hắn dậy từ lâu rồi còn đang sắp xếp đồ cho vào tay nải. Nàng lấy làm lạ nên hỏi:
“Chàng tính đi đâu từ sáng sớm vậy?”
“À! Cha ta bị bệnh, ta phải về thăm ông ấy vài ngày nàng ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe. Ta sẽ sớm về thôi.” -hắn nói giọng điệu hơi buồn.
“Hay để thiếp đi cùng chàng.” -nàng đề nghị.
“Thôi khỏi. Đường đi xa xôi, hiểm trở một mình ta đi là được rồi. Nàng đừng lo gì.”

Trang: « 1,2,3,[4],5,6,7 »
Đến trang:
Bình luận
Cùng Chuyên mục
Bài viết đáng quan tâm